Mộ Uyển Nhu cắn đôi môi đỏ mọng, vội vàng gật đầu: “Dạ… Dạ!”
Lúc này Mộ Dịch Thần mới nhận điện thoại, thuận tiện mở loa ngoài.
Làm sao mà cậu có thể để cho Mộ Uyển Nhu có cơ hội lừa đảo, mở loa ngoài ra, cậu trái lại muốn nghe, bọn họ muốn nói cái gì!
“Chú… Chú tư?”
Giọng nói của Mộ Liên Tước ở bên kia vang lên: “Đứa bé đau?”
“Đứa bé đang ở trên xe rồi! Cháu đang trên đường đi rồi…”
Giọng nói của Mộ Uyển Nhu mơ hồ lộ ra mấy phần sợ hãi.
Mộ Liên Tước cực kỳ nhạy cảm, cảnh giác nói: “Giọng của cháu sao vậy? Hình như có chút kỳ lạ.”
Mộ Dịch Thần dùng súng chỉ vào trán cô ta, ép chặt vài phần.
Mộ Uyển Nhu kìm nén kích thích muốn thét chói tai, cô ta hiểu được, nếu như cô ta thét chói tai ra tiếng, cho dù Mộ Dịch Thần không bắn chết cô ta, cũng chắc chắn làm cô ta gãy mấy khúc xương!
Vì thế cô ta liều mạng cố nén âm thanh run rẩy, cười nói: “Không có gì ạ, có chút cảm, nên giọng nói hơi khàn khàn.”
“Mộ Thịnh đâu? Uống thuốc chưa?”
“Đã cho ông ta uống rồi ạ!”
“Vậy ông ta đang ở đâu?”
“Ở… Ở trong phòng ngủ ạ.”
“Ha ha! Nghe nói Mộ Nhã Triết đang trên đường trở về! Toàn bộ đều nằm trong kế hoạch của chú, cháu đừng có mà làm hỏng mọi chuyện đấy! Đợi chú lấy được thư chuyển nhượng cổ phần, không thể thiếu công lao của cháu đâu!”
Mộ Uyển Nhu nhếch đôi môi đỏ mọng, nhưng mà lúc này, tươi cười trên mặt cô ta muốn bao nhiêu khó coi, thì có bấy nhiêu, giọng nói cũng lộ ra chua sót khó nói nên lời. “Ha ha… Ha ha, Uyển Nhu phải cảm ơn chú tư trước!”
Điện thoại rất nhanh bị ngắt máy.
Nghe xong cuộc hội thoại, mặt Mộ Dịch Thần trong veo mà lạnh lùng thêm vài phần.
“Cô động tay động chân vào thuốc của cụ?!” Cậu đột nhiên mở miệng, giọng nói đột nhiên lạnh tám độ, trong nháy mắt, trong xe giống như hầm băng, lạnh thấu xương!
Mộ Uyển Nhu mấp máy môi, nhưng mà không để lại dấu vết, nhẹ gật gật đầu, coi như ngầm thừa nhận.
Lập tức, cô ta cố gắng nhấn mạnh: “Tôi cũng bị ép làm như vậy! Tôi không hề muốn hại ông