Sau giờ ngọ, ánh mặt trời sáng chói chiếu thẳng vào nhà.
Hữu Hữu bị cuộc gọi của Lý Hàn Lâm đánh thức, cậu mở đôi mắt buồn ngủ ra, nhận điện thoại, nghe Lý Hàn Lâm báo cáo kết toán của công ty trong quý vừa rồi.
Tiểu Dịch Thần vẫn chưa tỉnh dậy, Hữu Hữu nhẹ nhàng rời khỏi giường, đi ra phòng khách rót một cốc sữa.
Nhìn xung quanh một vòng, lúc này mới phát hiện ra Vân Thi Thi không có nhà.
Cậu đi đến trước bàn, nhìn thấy tờ giấy Vân Thi Thi để lại, nhìn lướt qua, thì ra là đến trung tâm thương mại mua sắm rồi.
Hữu Hữu ngồi trước bàn, vừa nghe Lý Hàn Lâm báo cáo tình hình tài vụ vừa nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Lý Hàn Lâm báo cáo mọi chuyện xong xuôi, bỗng nhiên ngập ngừng một lát, trầm giọng nói: "Đúng rồi, tổng giám đốc Vân, còn có một việc khác cháu cần phải biết!"
Giọng của ông rất cẩn trọng, Hữu Hữu nghe được thì cũng trở nên nghiêm túc.
"Chú nói đi!"
"Lúc trước, cháu có bảo chú đi giám định quan hệ họ hàng, hiện giờ đã có kết quả rồi!" Lý Hàn Lâm nói đâu ra đấy: "Kết luận là, cậu Cung và mẹ cháu thật sự có quan hệ huyết thống! Nói cách khác, có lẽ Cung Kiệt chính là cậu của cháu!"
Lời vừa dứt...
"Phụt!"
Hữu Hữu vô cùng kinh ngạc, phun ra một ngụm sữa, tung tóe khắp mặt bàn.
"Chú nói cái gì?" Hữu Hữu nửa tin nửa ngờ: "Quản lý Lý, chú chắc chắn báo cáo này không sai chứ?"
"Chắc chắn không sai, chú đã kiểm tra lại cẩn thận rồi, đúng là kết quả này."
Lý Hàn Lâm nói rất nghiêm túc, giọng điệu cũng thận trọng, chứng tỏ rằng kết luận này đã được xem xét kỹ càng.
Sắc mặt Hữu Hữu lập tức trầm xuống.
Nếu nói như vậy, chẳng lẽ mẹ chính là người chị thất lạc đã mười lăm năm của Cung Kiệt sao?
Như vậy, dựa theo thứ bậc thì Cung Kiệt chính là cậu ruột của cậu?
Cậu phải gọi Cung Kiệt là "cậu nhỏ" sao?
Mà cha ruột của Cung Kiệt - đồng thời cũng là chủ tịch điều hành tập đoàn Cự Phong hiện giờ, chúa tể trong lĩnh vực buôn bán vũ khí - Cung Thiếu Ảnh, thực ra là ông ngoại của cậu