Vòng giải trí này chính là như vậy!
Đừng xem người này bề ngoài ngăn nắp xinh đẹp, rất nhiều người có tiền và quyền muốn kiếm vài nữ nghệ sĩ để mua vui, xét đến cùng, những người đó chẳng khác con hát là mấy, một khi đã bước chân vào đây, ai cũng như ai, đều phải đeo mặt nạ lên mặt.
Lúc thì diễn kịch với khán giả, lúc thì diễn kịch với đạo diễn, lúc lại diễn kịch với chính cả bản thân mình.
Càng hơn nữa, có một số nữ nghệ sĩ lựa chọn kết hôn với những người đàn ông cùng trong nghề, đều là quan hệ đôi bên cùng có lợi, sau khi kết hôn, đều là mệnh ai người đấy lo.
Có thể tưởng tượng sao?
Người bao dưỡng phía sau, cũng là người nắm hư vinh cả đời mình.
Cuộc sống bình thường hoàn toàn bị phá vỡ.
Vì vậy, ở trong nhận thức của cô, Vân Thi Thi cũng chẳng khác gì đám người đó, nên càng cảm thấy khinh thường.
Chỉ là... Vân Thi Thi lại hoàn toàn thay đổi suy nghĩ đó của cô.
Rõ ràng có cơ hội nhưng lại không nắm lấy, hoàn toàn khác với những người kia, hao tâm tổn sức để được nổi tiếng.
An Địch lúc đầu cho rằng, Vân Thi Thi đang diễn kịch trước mặt cô, nhưng mà trong khoảng thời gian này, ánh mắt cô vẫn thủy chung dán vào người cô ta.
Căn bản là nhìn không ra nửa điểm giả dối.
Một cô gái rất thẳng thắn.
Cô trong nghề nhiều năm như vậy, đã sớm luyện được đôi mắt sắc bén, thật hay không thật, giả dối hay không giả dối, cô đều có thể nhìn ra.
Vân Thi Thi này không hề giả dối!
Bỏ đi những thứ khác, riêng việc Vân Thi Thi không lợi dụng tin đồn với Cố Tinh Trạch, cô đã rất tán thưởng.
Vì vậy, An Địch có chút xấu hổ lên tiếng: "Vân Thi Thi, xin lỗi cô! Lúc trước, tôi còn tưởng cô giống với những người khác, không từ thủ đoạn! Là tôi trách oan cô rồi, nếu như có gì mạo phạm, mong cô lượng thứ!"
Vân Thi Thi ngoéo môi một cái, lập tức cũng lơ đễnh cười: "Haha, không có gì, nếu như phải xin lỗi, thì là tôi nên xin lỗi cô mới đúng."
"Vì sao?" An Địch nhíu mày, không hiểu ý của cô.
Vân Thi Thi thẳng thắn nói: "Kỳ thực, tôi và Cố Tinh Trạch không phải là quan hệ trai gái, lúc trước, là tôi cô ý nói như vậy!"
"Có ý gì?"
An Địch có chút ngoài ý muốn.
"Không có ý gì cả!"
Vân Thi Thi, bổ sung thêm: "Tôi chỉ là muốn cho cô biết, nói mà không chịu trách nhiệm, sẽ khiến người ta rất đau đớn."
Câu này vừa nói ra, lập tức khiến An Địch ngẩn người, trên ngực giống như bị người ta đâm một cái.
Sắc mặt tái đi, có chút áy náy và xấu hổ.
Cô hiểu dụng ý của Vân Thi Thi.
Đây là đang để cô đặt mình vào để cảm nhận, không chịu trách nhiệm cho lời nói của mình, sẽ có bao nhiêu ghê tởm.
Từ lúc mới gặp măt, cô liền ôm một bụng ác ý với Vân Thi Thi, thậm chí dùng những lời sắc bén để lăng mạ, châm chọc...
Cô có thể không hiểu được hết, những lời mà cô nói với Vân Thi Thi, có bao nhiêu sát thương.
Vì vậy, đây là Vân Thi Thi có chút vặn vẹo lại, để cô suy nghĩ.
"Xin lỗi, là tôi sai, suy nghĩ quá non nớt!" An Địch nói lời xin lỗi từ đáy lòng.
Cô chính là người như vậy, đúng thì bảo đúng, sai thì nhận sai, không có khái niệm cố chấp.
Vân Thi Thi cũng không để trong lòng, lắc đầu: "Không sao! Về sau, chúng ta có thể làm bạn!"
Cô cảm thấy cách làm người của An Địch cũng không có gì là sai.
Chuong 1413: Em muốn dựa vào bản thân mình
Từ lúc mới gặp gỡ, ấn tượng của An Địch đối với cô quả thực rất không tốt, thậm chí là có ác cảm, nhưng khi trang điểm và tạo hình cho cô vẫn rất nghiêm túc, điều này nói rõ, cô chỉ là tính phổi bò, có trách nhiệm trong công việc.
Chỉ cần điểm này, đủ để chứng minh cô là người đáng để kết bạn.
Hơn nữa, sau khi An Địch ý thức được sai lầm của mình, liền cảm thấy áy náy, Vân Thi Thi vô cùng coi trọng điểm này.
Vân Thi Thi đưa tay ra, đưa tới trước mặt cô.
Tròng mắt An Địch có chút khó hiểu, nhìn cô, sau đó liền hiểu, cười nhạt đưa tay ra.
Nắm lấy tay nhai.
"Tốt."
Lúc gần đi, An Địch bỗng nhiên không yên tâm hỏi một