Tần Chu không khách khí cười lên một tiếng.
"Thi Thi, em thật là đáng yêu! Cô ta không phải thợ trang điểm đâu, là Lâm Chi đó! Em cũng gặp rồi mà."
Vẻ mặt Lâm Chi càng khó coi hơn.
Cô nàng Vân Thi Thi này...
Cố ý làm vậy sao?
Lại thấy vẻ mặt Vân Thi Thi như bừng tỉnh ra: "À à! Lúc casting cho bộ phim "Khuynh quốc" đã từng gặp rồi, là Lâm Chi, người đã cùng em thử vai nữ chính!"
Nói xong, Vân Thi Thi cũng học theo dáng vẻ của Lâm Chi, giả mù sa mưa cười một tiếng, giả dối nói: "Haizzz, tiền bối Lâm Chi, thật xin lỗi! Cô trang điểm quá đậm, làm tôi nhất thời không nhận ra cô."
Cô nói mấy lời này rất từ tốn, càng nói, vẻ mặt Lâm Chi càng xuống sắc, càng lúc càng âm trầm hơn!
Vân Thi Thi, cô đang cố tình sao?
Ý tứ của cô, là đang giễu cợt tôi trang điểm quá dày sao!
Tần Chu cười hả hê, hài lòng quan sát Vân Thi Thi.
Không tệ!
Cô gái nhỏ này, bản lĩnh ứng xử với người khác cũng tiến bộ không ít rồi!
Nghĩ tới đây, anh ta nhíu mày, tiếp lời Vân Thi Thi: "Không còn cách nào khác, có vài người muốn có khí chất lại không có khí chất, muốn sắc đẹp cũng không có sắc đẹp, chỉ có thể dựa vào trang điểm để cứu vớt nhan sắc của mình. Thi Thi, em đừng vì vậy mà xem thường người khác."
Tần Chu độc miệng khiến người khác không còn lời nào để nói, anh ta nói như vậy, không phải là không có nguyên nhân.
Tình cờ một lần, anh ta phát hiện Lâm Chi làm giải phẫu thẩm mỹ.
Quả thật là tầm thường.
Nếu không phải dựa vào trang điểm tinh xảo để làm gương mặt trở nên bắt mắt hơn, thì ngũ quan của cô ta cũng không phải là hàng thật, không biết đã từng chỉnh sửa qua bao nhiêu lần rồi.
Được khen ngợi là mỹ nữ có vẻ đẹp Trung Hoa thuần khiết, nhưng bất quá chỉ là có tiếng không có miếng mà thôi, so với Vân Thi Thi, cô ta thật sự là kém quá xa.
Lâm Chi hoàn toàn hết ý kiến, Tần Chu nổi danh với những câu nói vô cùng độc miệng, hơn nữa còn có Vân Thi Thi "thầy nào trò nấy" đứng một bên thỉnh thoảng đâm cô một nhát, làm cô ta bị tổn thương thê thảm.
Nhưng cô ta lại khó mà phản bác.
Lâm Chi không thuần khiết tự nhiên xinh đẹp giống