Vân Thi Thi ở trong phòng thay đồ bị tiếng ồn bên ngoài quấy rầy, cô mặc xong lễ phục liền vội vàng đi ra, vừa nhìn thấy hai người đứng đối diện trước cửa thì ngẩn người.
"Anh... Tại sao anh lại ở đây?"
Vân Thi Thi nhìn thấy Mộ Nhã Triết thì trong lòng hơi ngổn ngang.
Đây là phòng dành cho khách mời nữ của Louis Vuitton, sao anh có thể công khai xông vào đây như vậy chứ?
Hơn nữa lúc cô nhìn kỹ cô gái đang bị Mộ Nhã Triết chặn lại thì lại càng cảm thấy quen mắt.
Vân Thi Thi nghĩ ngợi một lúc... Đây không phải là trợ lý của Lâm Chi sao?
Tại sao cô ta lại ở đây?
Vân Thi Thi hết sức nghi ngờ.
Tiểu Linh lại bắt đầu vùng vẫy kịch liệt: "Anh... Anh mau buông tay ra! Anh làm cái gì thế hả?"
Mặc dù người đàn ông này rất đẹp trai, thế nhưng tại sao lại vô duyên vô cớ nắm lấy tay cô ta không chịu buông thế chứ?
Trong lòng Tiểu Linh lẩm bẩm.
Căn bản là cô ta chột dạ, muốn nhanh chóng rút lui khỏi nơi này.
"Giao điện thoại di động của cô ra đây!"
Mộ Nhã Triết túm chặt tay cô ta, mặt mày tối tăm, trong mắt đầy vẻ giận dữ.
Anh không có thói quen đánh phụ nữ, nhưng điều này không có nghĩa là anh sẽ dung túng, để mặc cho cô ta làm càn.
Tiểu Linh hoảng hốt đến mức đổ mồ hôi lạnh.
Tần Chu nói chuyện điện thoại xong, vừa quay người lại đã nghe tiếng tranh chấp truyền tới từ phòng thay đồ, anh ta cẩn thận gõ cửa, lại nghe được giọng đàn ông, mặc dù không rõ đã xảy ra chuyện gì nhưng giọng nói người khác phái khiến anh ta phải cảnh giác, lập tức đẩy cửa tiến vào.
Không ngờ lại nhìn thấy Mộ Nhã Triết đang chặn trợ lý của Lâm Chi lại, nắm chặt cổ tay cô ta, sắc mặt không hòa nhã.
"Đây là phòng thay đồ của Thi Thi, cô trà trộn vào đây làm gì?"
Tiểu Linh giả bộ vô tội, mếu máo: "Tôi... Tôi chỉ đi nhầm thôi! Cũng đâu phải là tôi cố ý, anh làm lớn chuyện làm gì chứ?"
Dáng vẻ đương nhiên của cô ta khiến Mộ Nhã Triết cười lạnh.
"Cô chụp ảnh cô ấy!" Anh trầm giọng nói.
Vân Thi Thi nghe vậy, mới đầu còn chưa phản ứng kịp, nhưng suy nghĩ lại cẩn thận, nhìn thấy chiếc di động mà Tiểu Linh đang nắm