Những nhân vật này đều sống trong quyền thế nhiều năm, đùa bỡn ra gió tanh mưa máu, đều vô cùng cay độc, không phải một người, lần đầu tiên bọn họ không nhận ra, nhưng nhìn lần thứ hai, liền có thể nhìn ra một chút chuyện ẩn ở bên trong!
Thằng nhóc này, hiển nhiên không phải Mộ Dịch Thần.
Như vậy...
Sẽ không phải là đứa bé nhà họ Mộ lưu lạc bên ngoài kia chứ?!
Nghe nói, tên là Vân Thiên Hữu!
Mộ Thục Mẫn không biết rõ tình hình về Vân Thiên Hữu, vẫn là Mộ Yến Thừa ở bên cạnh nói vài câu, lúc này bà ta mới lĩnh ngộ, nhưng mà theo sát, là tự nhiên sinh ra cảm giác cảnh giác.
Đứa bé này, ở trong mắt bà ta, là người ngoài.
Bà ta sẽ không tiếp nhận!
Tuy nói Vân Thiên Hữu là con của Mộ Nhã Triết, dựa theo đạo lý mà nói, đứa bé này mất mà được lại, đối với nhà họ Mộ mà nói, hẳn là một chuyện vui, nhưng mà bây giờ tầm mắt từ trên xuống dưới nhà họ Mộ, đại khái không ai muốn như vậy!
Vì cái gì?!
Bởi vì đứa bé này đã lưu lạc bên ngoài, không thân với người nhà họ Mộ.
Lại thêm, người phụ nữ phía sau cậu, luôn là kẻ thù từ trên xuống dưới nhà họ Mộ.
Gia tộc giống nhà họ Mộ, đối với một người không quyền không thế, không có bất kỳ bối cảnh gia đình, là không thích hợp.
Nếu sau lưng Vân Thi Thi có chút chút bối cảnh, nhà mẹ lớn mạnh, có thể được bọn họ tán thành.
Nhưng mà, Vân Thi Thi không có bất kỳ bối cảnh gì, bởi vậy trong mắt bọn họ, là người ngoài.
Như vậy đứa bé này, tất nhiên cũng sẽ không đạt được tán thành của họ.
Hữu Hữu tùy ý Mộ Nhã Triết ôm, con mắt quét qua phòng khách một vòng, thu hết những cảnh giác hoặc hoài nghi không có thiện ý vào mắt, trong lòng nghĩ lại, đã làm một chút chuẩn bị tâm lý!
Ánh mắt những người này giống như chẳng phải thân mật!
Giống như một gia tộc lớn mạnh cổ xưa, khi thấy kẻ địch xâm lấn tộc, nhìn chằm chằm, thậm chí có tia địch ý không rõ.
Xem ra, cậu rất không được hoan nghênh.
Chẳng qua cũng không sao, lần này cậu tới, là bởi vì đáp ứng cha.
Cha nói với cậu, muốn dẫn cậu về nhà họ Mộ, công bố thân phận của