Vân Nghiệp Trình dịu dàng nở nụ cười, nhìn bà ta một cái, trên mặt lại không có biểu tình gì: “Những thứ này anh đều không quan tâm! Thi Thi có thể tìm được một người đàn ông yêu mình, hai đứa sống tốt với nhau cả đời, đây mới là điều quan trọng! Cái khác, giàu nghèo thế nào cũng được, anh không để ý!”
“Haizz! Anh xem anh này, có mệnh hưởng thụ vinh hoa phú quý, anh lại như vậy… sao anh lại nói thế?” Tương Ngọc có chút ý tứ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép!
Vân Thanh Miêu cũng tiến đến gần, hỏi thăm: “Bác, Thi Thi đúng là có phúc! Có thể tìm được người chồng vừa đẹp trai lại có tiền như vậy!”
“Nhìn cháu nói chuyện này, sao lại nói thế chứ. Hai người ở cùng một chỗ, quan trọng là… Tình cảm, những điều kiện vật chất khác, căn bản không quan trọng.” Vân Nghiệp Trình rất lạnh nhạt với chuyện này, ông chưa từng nghĩ tới, nếu Vân Thi Thi và Mộ Nhã Triết ở cùng một chỗ, sau này ông có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý.
Nói câu khó nghe, nếu Vân Thi Thi sống tốt, cho dù nửa đời sau của ông khổ sở, cũng cam tâm tình nguyện.
Ông thật sự nghĩ như vậy, cũng làm như vậy!
Thừa dịp còn có chút sức lực, làm chút việc kiếm ít tiền, cũng coi như giảm chút trách nhiệm của cô.
Nhưng Tương Ngọc không nghĩ như vậy, Vân Thanh Miêu lại càng không nghĩ như vậy.
Lời nói của ông họ nghe xong, thấy có chút ý tứ đường hoàng!
Vân Thanh Miêu cười nói: “Bác, lời này bác nói… Nếu chồng chưa cưới của em ấy không có tiền, Thi Thi có thể để ý anh ta sao? Ở cùng với anh ta không phải muốn cuộc sống sau này dễ chịu hơn một chút thôi sao! Gả cho người đàn ông có tiền như vậy, nửa đời sau có thể thoải mái dễ chịu, em ấy chỉ cần làm vợ nhà giàu, không cần phải làm việc, không cần kiếm tiền, có chồng nuôi dưỡng, chỉ cần cố gắng sinh thêm cho anh ta một trai một gái, cuộc sống sau này rất thoải mái rồi!”
Tương Ngọc đứng bên cạnh cũng cảm thán: “Đúng vậy! Thi Thi đúng là có phúc, không