Cho dù cô cảm thấy, đứa bé nắm tay mình cả đời chưa hẳn là chuyện tốt. Nhưng đứa bé sau này đều phải lớn lên, cho dù mình vất vả dạy dỗ con trai, nhưng mà trưởng thành, vẫn ôm tâm tình chúc phúc, hi vọng bên cạnh con trai có một cô gái săn sóc.
Cho dù không nỡ, nhưng cô không nên trói buộc Hữu Hữu cả đời.
Đều nói đứa bé trưởng thành, lúc con gái phải lập gia đình, người làm cha nhất định sẽ cảm thấy tim như bị dao cắt, giống như là thất tình.
Cũng như vậy, khi con trai muốn cưới vợ, mẹ sẽ như nhìn thấy địch vậy.
Nhưng đến lúc đó, cô vẫn hi vọng con trai có thể hạnh phúc.
“Thiên Thiên nhà dì rất thích cháu, hơn nữa sau khi trưởng thành, còn muốn gả cho cháu làm vợ đó!”
Khương Lê vẫn kiên trì không ngừng cổ vũ: “Hữu Hữu à, cưới Thiên Thiên nhà dì cũng được mà! Cháu nghĩ mà xem, sau này cháu chắc chắn phải cưới vợ! Tuy cháu nói muốn nắm tay mẹ cháu cả đời, nhưng bé trai trưởng thành, sau này phải lập gia đình, bây giờ cháu nói không cần, không chừng sau này lớn lên con gái ngoắc ngoắc ngón tay với cháu, cháu sẽ không cần mẹ ấy chứ! Đến lúc đó, cháu có vợ, còn lo lắng cho mẹ được sao?”
Hữu Hữu như con quỷ nhỏ nói: “Sẽ không có chuyện đó! Mẹ là bảo bối của cháu, sao cháu có thể không cần mẹ được! Tiêu chuẩn cưới vợ thứ nhất của cháu, chính là phải hiếu thuận với mẹ cháu, nếu không cho dù xinh đẹp cháu cũng không cần!”
“Ha ha ha!”
“Không nghĩ tới đứa bé còn nhỏ tuổi như vậy, rất có lòng hiếu thảo! Không đơn giản!”
“Đúng vậy! Đứa bé bây giờ, phần lớn đều cực kỳ tùy hứng! Hữu Hữu hiểu chuyện như vậy, xem ra Thi Thi có cách dạy bảo!”
Tiểu Dịch Thần cũng nói: “Con cũng không muốn lấy vợ, muốn ở cùng mẹ đến già! Đợi sau này mẹ già rồi, con sẽ nắm tay mẹ, chăm sóc mẹ!”
Khương Lê nghe xong, quả thực ghen tị muốn chết!
Nghĩ lại con gái nhà mình bị mình làm hư, tính tình kiêu căng như vậy, cả ngày ầm ĩ không hiểu chuyện thì