Phòng bán vé cao, danh tiếng không tệ, hầu như không cần phải đối mặt.
Tiểu thuyết điện ảnh biên soạn lại quá nhiều thường ít hấp dẫn người ta đến xem, cuối cùng bởi vì không đủ hay, rơi vào hoàn cảnh xấu hổ.
Tác giả tiểu thuyết ‘Quả trám’ lại đăng một tin lên Microblogging, ở trong rạp chiếu phim chụp cảnh nam nữ chính ôm hôn thâm tình, hơn nữa còn nói: “Cảm ơn mọi người, những diên viên cực kỳ ưu tú! Hai người là Doãn Hạ Thuần và Doãn Đông Vũ trong cảm nhận của tôi, diễn xuất cực kỳ xuất sắc!”
Vân Thi Thi được khen cũng thụ sủng nhược kinh.
Một buổi sáng không có hành trình, cô lười biếng nằm ở trên giường, ôm lấy di động, không ngừng đọc tin nhắn nhóm fan gửi đến.
Cô thật sự muốn đọc từng tin nhắn, cho dù ca ngợi cũng được, chê cũng được, cô muốn đọc xong.
Khi Hữu Hữu gõ cửa, liền thấy Vân Thi Thi nằm trong chăn như con mèo nhỏ, cầm di động híp mắt cười.
Thấy vậy, tâm tình cậu cũng tốt hơn.
“Mẹ! Hôm nay tâm tình mẹ rất tốt… Sắp 9 rưỡi rồi, sao mẹ vẫn còn nằm ở trên giường?”
Hữu Hữu chạy đến giường, làm bộ muốn vén chăn của cô lên.
Vân Thi Thi quấn lấy chăn, xin tha thứ: “Hữu Hữu! Đừng vén chăn mẹ lên mà! Mẹ biết sai rồi!”
Hữu Hữu mím môi, cười bất đắc dĩ, lập tức cũng chui vào trong chăn, ôm lấy cô hỏi: “Mẹ đang nhìn gì thế?”
“Microblogging!”
“Hả?”
Hữu Hữu nhướng mày, mỉm cười nói: “Con xem tin tức buổi sáng nói phim điện ảnh ‘Quả trám’ xếp thứ nhất doanh thu phòng vé đó! Hơn nữa chênh lệch so với phim điện ảnh thứ hai mấy ngàn vạn vé!”
“Thật tốt!”
Vân Thi Thi ôm điện thoại di động vào trong ngực, cảm động nói: “Có một loại cố gắng, cảm giác thành tựu khi được tán thành! Cảm giác tâm huyết của mình được trả giá, được người ta tôn trọng, được tán thành, cực kỳ thỏa mãn.”
“Một buổi sáng tinh mơ, đường làm quan của mẹ thật sự rộng mở nha?”
Hữu Hữu thấy tâm tình cô tốt, cũng cao hứng theo.
Dù sao sự nỗ lực với bộ phim điện ảnh này, mẹ đúng là cực kỳ vất vả, có thể thu hoạch thành công, Hữu Hữu tất nhiên cũng vì cô mà cảm thấy vui sướng.
Trong lòng Vân Thi Thi