Hữu Hữu ngơ ngác một chút, lại nghe Vân Thi Thi rất bình tĩnh trả lời: "Làm sao có thể? Tôi đã mẹ của hai đứa bé."
Bộ dáng vô cùng bình thản, ngược lại khiến đáy lòng cô gái hoang mang.
Vân Thi Thi nói tiếp:" Bạn tôi nói dáng dấp tôi và Vân Thi Thi rất giống, cho nên, tới xem người đóng vai cô ấy một chút!"
"Còn có trùng hợp như vậy?"
Người đàn ông kia ngạc nhiên nói.
Vân Thi Thi thản nhiên trả lời, ngược lại khiến hoài nghi trong lòng bọn họ tan biến, thế là, lại an tâm xoay người sang chỗ khác tiếp tục xem phim.
Vừa xem, còn vừa phát ra tiếng thán phục: "Thật vô cùng giống!"
Vân Thi Thi nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Mộ Nhã Triết.
Đã thấy anh nhìn chằm chằm màn ảnh, trong bóng tối, đôi mắt của anh thâm thúy lại sáng, đẹp đến mức giống như ngọc thượng đẳng, làm cho người ta nhịn không được trầm mê luân hãm.
Dường như phát hiện cô nhìn lén, Mộ Nhã Triết chậm rãi quay mặt lại, nhìn cô một cái, nhíu mày: "Làm sao?"
"Anh có phải không thích xem phim này hay không?"
Vân Thi Thi lẩm bẩm một câu.
"Anh cứ nói đi?"
Mộ Nhã Triết lại là buồn cười hỏi lại: " Không có người đàn ông nào lại thích phụ nữ của mình hôn môi người khác."
"Đây là diễn kịch, làm việc chỉ là làm việc."
"Làm việc cũng không được."
Mộ Nhã Triết lại chua chua nói một câu: " Còn hôn sâu như vậy, kỹ thuật diễn thật tốt!"
Vân Thi Thi trong gió ngổn ngang, cũng không biết đánh giá này của anh rốt cuộc là tán dương hay là châm biếm, luôn cảm thấy anh hình như rất không chào đón bộ phim này.
Chẳng qua suy nghĩ kỹ một chút, đổi vị trí suy nghĩ, anh không thích, cũng không thể phê bình.
Dù sao, anh không thích cô và người đàn ông khác có biểu hiện quá thân mật.
Tưởng tượng một chút, nếu là bởi vì làm việc, Mộ Nhã Triết cùng một phụ nữ khác hôn môi, cô cũng không thể chịu đựng được.
Thế là, cô hạ quyết tâm nói: "Ừm! Về sau cũng không đóng phim hôn môi nữa."
Mộ Nhã Triết: "..."
Cô khoác cánh tay anh, thấp giọng cam đoan nói: "Cho dù là làm việc, cũng sẽ không cùng người đàn ông khác làm như vậy."
"Không tệ, em có giác ngộ như vậy, rất tốt!"
Mộ Nhã Triết bỗng nhiên giữ bờ vai cô, lại gần nhẹ