"Xem ra ông đúng là rất hào phóng nhỉ? Cho tôi một khoản tiền, ông lại nói ra dễ dàng như thế, thảo nào người ta đều nói nhà họ Mộ tiền bạc vô số, bây giờ xem ra đúng là có căn cứ thật."
Vân Thi Thi bỗng nhiên cười nhạt, giọng nói lạnh lùng: "Thế nhưng tôi lại chưa từng nghe nói rằng tôn nghiêm của một người cũng có thể công khai ra giá như vậy!"
Mộ Thục Mẫn cười giễu, còn tưởng rằng Vân Thi Thi đang tỏ vẻ, cho nên làm bộ như khuyên bảo cô: "Thật ra đã nói đến mức này thì cô cũng không cần phải giả bộ trước mặt chúng tôi nữa! Vân Thi Thi, cô cũng đừng cố tỏ vẻ thanh cao, trên đời này có ai là không thích tiền cơ chứ? Nếu như cô không cần tiền thì đã chẳng cần phải vào giới giải trí để lăn lộn làm gì! Nếu cô đồng ý, chúng tôi sẽ cho cô một khoản tiền, chỉ cần trong phạm vi hợp lý, chúng tôi tuyệt đối sẽ không nuốt lời. Có khoản tiền này rồi, cô cần gì phải đi làm diễn viên nữa, chỉ cần sống an nhàn thoải mái cả đời mà thôi! Đứng từ góc độ của cô, tôi khuyên cô một câu, cô còn trẻ, trên đời này cũng không thiếu đàn ông tốt, cô cần gì phải cố chấp bám lấy Nhã Triết nhà chúng tôi như vậy?"
Mộ Thục Mẫn nói rất thuyết phục.
Điều này không khỏi khiến Vân thi Thi nhớ tới một chuyện.
Mộc Tịch từng kể qua với cô, ở Đài Loan có một nhóm nhạc nữ, trong đó có một thành viên có quan hệ yêu đương với một anh chàng giàu có, qua lại hai năm, tình cảm rất tốt, coi như là đã bước nửa bàn chân vào cửa nhà giàu. Thế nhưng giữa lúc tình cảm đang rất tốt đẹp thì lại vấp phải sự phản đối từ gia đình đằng trai.
Trong lúc tình hình đang căng thẳng thì cô gái kia lại phát hiện ra mình mang thai, cho nên mới nói chuyện này cho người bạn trai giàu có kia.
Người bạn trai kia nghe mẹ mình khuyên bảo thì mới ngả bài với cô gái, bảo cô ta phải bỏ đứa bé đi, cho dù có sinh ra thì cả dòng họ anh