Lúc Mộ Yến Thừa mười tám tuổi, đã rất lạnh nhạt, khi hai mươi bốn tuổi, lại càng thay đổi lạnh lẽo hơn.
Anh ta không khỏi hoài nghi, có phải người phụ nữ này bỏ ra một chút đánh đổi, sử dụng chút thủ đoạn, thông qua cách thụ tinh nhân tạo, do đó mang thai con trai của anh ta!
Nhưng mà, cũng không thể trách Mộ Yến Thừa có thể hoài nghi âm mưu như vậy, xuất thân trong gia đình giàu sang quyền thế như nhà họ Mộ, mưu tính tranh đấu tầng tầng lớp lớp, cũng không phải là không có phụ nữ dùng qua thủ đoạn như thế, vì vậy, từ lâu anh ta đã nhìn thấy rất nhiều.
Dù sao, đặt mình ở trong gia tộc như vậy, chuyện như vậy, đã chẳng lạ lùng gì.
Do đó, vừa nghĩ, liền hoài nghi đến trên người Mạnh Tinh Tuyết.
Lúc đầu Mạnh Tinh Tuyết không hiểu anh ta có ý gì, trợn to hai mắt trừng anh ta, ánh mắt tràn ngập vô tội.
"Yến Thừa, lời của anh là có ý gì?"
"Đừng có giả ngu, cô nên biết rốt cuộc lời tôi nói là có ý gì!"
Bỗng nhiên Mộ Yến Thừa lạnh lùng cười nói: "Hẳn là cô thông qua cách thức thụ tinh nhân tạo, mang thai con trai của tôi?!"
Mạnh Tinh Tuyết run lên, nét mặt như tro tàn!
Cô kinh ngạc, vẫn còn có phương thức này có thể mang thai, còn nữa, càng làm cho tim người ta như bị đao cắt chính là, người đàn ông cô yêu sâu đậm, lại hoài nghi cô có tâm kế hiểm ác như thế!
Lúc Mạnh Tinh Tuyết lấy lại tinh thần, nước mắt đã rơi ướt mặt từ lâu, trong lòng cô đau đớn không chịu nổi, vô cùng oan ức nói: "Anh lại hoài nghi em dụng tâm hiểm ác... Yến Thừa, lâu như vậy rồi, gần ba năm, chúng ta ở cùng nhau lâu như vậy, nhưng anh vẫn chưa từng tin tưởng em, không phải sao?!"
Cô vẫn cho là, chỉ cần mình duy trì trái tim như ban đầu, đủ chân thành, thật lòng thật dạ, thì có thể làm cho anh ta biết cô dụng tâm lương khổ với anh ta!
Cho tới nay, cô chưa từng đòi lấy anh ta cái gì, mặc dù có lúc cuộc sống túng quẫn, cũng chưa từng có ý nghĩ động tới anh ta.
Vâng.
Mỗi tháng anh ta đều sẽ chuyển tới tài khoản một số tiền, nhưng số tiền này, ngoại trừ những lúc vạn bất đắc