Hoa Cẩm - -
Vừa nghe đến tên này, đầu bên kia giống như thuốc nổ nổ mạnh, tràn ngập mùi thuốc súng!
“Vô liêm sỉ! Cậu còn mặt mũi gọi điện thoại sao?”
Vẻ mặt Hoa Cẩm chán ghét đưa điện thoại di động ra xa một chút, yên lặng hút một điếu thuốc, hít vào một hơi thật mạnh.
Bởi vì hít quá mạnh, không ngừng bị sặc.
Khụ khụ khụ…
Anh ta che miệng, không ngừng ho khan.
Trong điện thoại truyền đến tiếng người đàn ông nổi giận: “Đồ thấp hèn, không biết cậu dùng thủ đoạn gì làm con gái tôi mê mẩn như vậy…”
Hoa Cẩm ngắt lời ông ta thao thao bất tuyệt hùng hùng hổ hổ: “Cháu gọi điện thoại cho bác, không phải nghe bác dạy bảo.”
Hơi dừng lại, không đợi bên kia mở miệng, anh ta lại nói, “Bác trai, con gái của bác ở trong nhà của cháu, cháu không biết hai cha con bác ầm ĩ cái gì, nhưng mà cháu lập tức gửi địa chỉ cho bác, bác cần phải đến đón cô ấy về nhà.”
“Hừ! Cậu muốn giở trò gì đây?”
Hoa Cẩm cười khinh miệt, coi như khách khí trả lời, “Cháu đã thề với bác, cháu sẽ cắt đứt quan hệ với cô ấy. Chỉ là điều kiện tiên quyết, bác phải quản tốt con gái của mình, nói cho cô ấy biết, đừng đến làm phiền cháu nữa, cháu tuyệt đối sẽ không dây dưa không rõ với cô ấy. Cháu đã ngả bài với cô ấy, về phía cô ấy, không phải là chuyện cháu có thể quản được! Chỉ là lập trường của cháu đã nói rõ với bác rồi, cháu sẽ cắt đứt sạch sẽ với cô ấy, nhà cửa cũng được, xe cũng được, tất cả những thứ mà cô ấy cho cháu, cháu đều trả cho cô ấy. Chỉ là hi vọng bác có thể từ bi, đừng quấy rầy cuộc sống của cháu nữa. Cháu không quấy rầy các người, cũng mời các người, để lại cho cháu chút không gian cuối cùng.”
“Cậu - -”
Anh ta nói trắng ra khiến người ta không chịu đựng nổi.
Lâm Bác Hùng vẫn cho rằng Hoa Cẩm và Lâm Tuyết Nhã ở cùng một chỗ, không nói hai bên tình nguyện, có thể là Hoa Cẩm ham vinh hoa phú quý, theo đuổi con gái của ông ta không bỏ.
Nhưng kết quả là, không nghĩ tới, trái lại con gái ông ta quấn quít người ta làm phiền, cuối cùng người ta còn tố cáo, tố cáo tận nhà, lên án