Tống Ân Nhã chần chừ gật gật đầu, ấp úng nói, “Con biết rồi! Đến lúc đó mẹ cứ sắp xếp như vậy! Dù sao con… Mẹ nói làm thế nào, con phối hợp là được!”
“Ân Nhã, như vậy mới ngoan!”
“Vậy Lâm Tuyết Nhã làm sao bây giờ?”
Tống Ân Nhã đột nhiên nói ra nghi ngờ, “Nhà họ Lâm và nhà họ Tống đều là danh môn, nhưng nhà họ Lâm lại có thế lực mạnh mẽ hơn nhà chúng ta, Mộ Yến Thừa chắc chắn nghiêng về phía nhà họ Lâm, đến lúc đó, anh ta cố chấp lấy Lâm Tuyết Nhã, không chịu lấy con thì làm sao giờ?”
“Hừ! Có đứa bé của anh ta rồi, đến lúc đó anh ta có khả năng từ chối sao!” Giang Khởi Mộng không quan tâm.
Bà ta tiếp xúc với Lâm Tuyết Nhã vài lần.
Tâm cao khí ngạo, sẽ không để Mộ Yến Thừa vào trong mắt.
Mộ Yến Thừa ở cùng với cô ta, chỉ bị khinh bỉ.
Đến lúc đó, bà ta tìm chút chứng cứ, tìm chứng cứ bất lợi với Lâm Tuyết Nhã, vung trước mặt Mộ Lâm Phong, đến lúc đó, có thể thương lượng rồi!
Huống hồ đứa bé đều có, nhà họ Mộ coi trọng con nối dòng nhất, mẹ vinh nhờ con, một chiêu này lần nào cũng đúng.
Có đứa bé của Mộ Yến Thừa, liền có mười phần nắm chắc.
Nghĩ đến đây, Giang Khởi Mộng vỗ vỗ vai cô ta, trấn an nói, “Chuyện còn lại, con không cần phải lo lắng nhiều như vậy! Dựa theo lời mẹ mà làm, chắc chắn sẽ không có hại cho con! Chỉ cần con suy nghĩ, làm mợ chủ tao nhã nhà họ Mộ là được! Từ hôm nay trở đi, con cũng không thể ngang ngược giống như trước đây, ở nhà học một chút lễ nghi phức tạp, những thứ này sau khi vào nhà họ Mộ, đều dùng được! Nếu đã hạ quyết tâm, như vậy cũng nên kiềm chế tâm tư rồi!”
Cho dù còn chưa thực hiện được kế hoạch, nhưng Giang Khởi Mộng đã dạy bảo cô ta theo hướng mợ chủ nhà họ Mộ.
Tống Ân Nhã gật gật đầu, nắm chặt góc áo, mím môi lại, tâm tư phức tạp.
Tình cảm đối với Mộ Nhã Triết, đã chết!
Có, chỉ là căm hận