"Bá vương ngạnh thượng cung?"
Mộ Nhã Triết nghi ngờ nheo mắt lại.
Vân Thi Thi lập tức nói: "A, không được phép hiểu nhầm nha!"
"Cắt tóc khiến em đau lòng như vậy?"
Mộ Nhã Triết mím miệng gật đầu, đôi mắt vô tội nhìn anh chằm chằm, có chút giống như nũng nịu với anh.
"Vậy thì không cắt nữa!"
Giả sử cô sống chết không muốn cắt, vậy thì cũng không có ai bắt ép được cô cả.
"Nhưng mà... nhân vật cần phải cắt! Đạo diễn chỉ cần nói một câu như vậy, là có thể đem em đập chết rồi!"
Vân Thi Thi nắm lấy mái tóc của mình, quấn quấn ở đầu ngón tay, nhìn mái tóc xinh đẹp của mình, cảm thấy cực kỳ đáng tiếc: "Đáng tiếc quá..."
Mộ Nhã Triết xoa xoa tóc của cô, mỉm cười: "Không ai dám động tới một sợi tóc của em, đừng suy nghĩ bậy bạ!"
Vân Thi Thi có chút khó hiểu, mờ mịt hỏi: "Tại sao?"
"Không có tại sao."
Mộ Nhã Triết nhíu mày, ánh mắt thâm thúy, cong môi nói: "Anh cũng thích mái tóc này của em, nếu như chỉ vì một vai diễn mà cắt bỏ, vậy thì quá đáng tiếc!"
"... Nếu là như vậy, có phải hơi thiếu chuyên nghiệp rồi không?"
Vân Thi Thi lầm bầm nói: "Đoạn thời gian trước, một nữ diễn viên cũng vì thiếu chuyên nghiệp trong lúc diễn, liền bị cả cư dân mạng phê bình đó."
"Có ý gì?"
Cô nói: "Chính là một bộ phim ngắn! Khi cô ấy nhận diễn, có một đôi mắt thật xinh đẹp, hơn nữa, nhân vật mà cô ấy diễn phải cắt tóc ngắn, nhưng cô ấy không chịu, mà lại chọn đeo tóc giả, diễn rất không được tự nhiên, cư dân mạng khi đó biết được, liền lập tức phê bình, nói cô ấy kỹ xảo kém, hơn nữa có cát-xê cao như vậy, lại không nỗ lực diễn cho tốt, vừa diễn vẫn còn nhai kẹo cao su được!"
Vòng giải trí hiện nay càng ngày càng trở nên lớn hơn.
Diễn phim, cũng không chỉ đơn thuần như trước nữa.
Nếu như vào mười năm trước, đối với diễn viên điện ảnh, thanh xuân thần tượng, người hâm mộ đều rất nóng lòng, nói cách khác, họ luôn ủng hộ thần tượng của mình một cách vô điều kiện.
Mà bây giờ, đa số là chạy theo trào lưu.
Ngoại trừ dung