-- "Trời ạ! Thì ra không phải một mình tôi hoài nghi như thế! Tôi cũng cảm thấy cô Kỷ Nhan này vô cùng khả nghi!"
-- "Tôi nghe nói sau khi phẫu thuật thẩm mỹ, đến thời điểm nhất định, cần phải phẫu thuật chỉnh sửa lại. Cậu xem... Cái cô Lâm Chi gần đây mặt sưng lên, chẳng lẽ cũng từng lén đi phẫu thuật thẩm mỹ?"
-- "Chậc chậc chậc! Làng giải trí nào có mỹ nhân nào là trời sinh, tôi thấy cái cô Vân Thi Thi kia cũng có khi từng phẫu thuật đấy."
...
Vân Thi Thi nghi ngờ: "Có giống như vậy sao?"
Hoa Cẩm trầm ngâm nói: "Uhm... Tuy tổng thể khuôn mặt có chút không giống, nhưng nếu xét kỹ, sẽ thấy khá giống."
"Arnh chụp cô ta anh có sao?"
"Không, anh không có lưu."
Hoa Cẩm lại nói: "Cô ta không phải sắp tới sao?"
Vừa dứt lời, một nhân viên dẫn theo một người phụ nữ ăn mặc trang điểm lộng lẫy đi tới.
Vân Thi Thi định thần nhìn lại, tâm thần bỗng nhiên khẽ giật mình, không khỏi cả kinh mở to hai mắt nhìn, khó có thể tin "A" một tiếng.
Hoa Cẩm thấy trên mặt cô lộ ra ngoài ý muốn, lần theo tầm mắt của cô nhìn lại, đã thấy Kỷ Nhan theo sau nhân viên đi tới, thế là nói: "Chính là cô ta."
"Cô ta chính là... Kỷ Nhan sao?" Vân Thi Thi có chút kinh ngạc hỏi.
Hoa Cẩm gật gật đầu: "Ừm! Em cũng cảm thấy cô ta và Nhan Băng Thanh rất giống à?"
"Ừm. Không chỉ một chút, mà thật vô cùng giống!"
Vân Thi Thi cẩn thận quan sát cô ta nửa ngày, nếu xét kỹ từng đường nét, quả thật thật là giống nhau như đúc, chỉ có vài chỗ khác biệt chính là, đôi mắt Kỷ Nhan này to hơn, đuôi mắt dài hơn, mí mắt rõ hơn, cái mũi giống như cũng độn cao hơn một chút, cái cằm cũng đại khái là mài xương, càng nhọn hơn.
Nhưng như thế, xinh đẹp thì cũng có đẹp, nhưng không bằng một phần khí chất vốn có của Nhan Băng Thanh.
Nhan Băng Thanh dung mạo bản thân mười phần xuất chúng, hai mắt thật to, đôi mắt sáng liếc nhìn, môi hồng răng trắng, trên mặt căng bóng, đường vòng cung hàm dưới cũng không tính là mượt mà, lại cũng không bén nhọn như vậy, khí chất ưu nhã như Nữ Vương, trong lúc