"Diễn xuất của Lâm Chi và Vân Thi Thi đều ngang hàng, nhưng thứ cho tôi nói thẳng - đã lâu rồi tôi mới lại nhìn thấy một nhân vật nữ phụ ác độc như vậy! Cho dù là Vân Thi Thi hỏng não rồi mới nhận vai này đi, tôi cũng biết là do kịch bản viết như vậy, nhưng bây giờ cứ nhìn thấy mặt Vân Thi Thi là tôi đã thấy buồn nôn rồi!"
Ví dụ như --- "A a a a a! Tần Ngọc Yên mau cút đi! Tôi cảm thấy loại phụ nữ độc ác này có chết một vạn lần cũng chẳng đáng tiếc!"
"Tôi chỉ hận không thể lấy đao ra mà chém Tần Ngọc Yên!"
"Ha ha ha! Người có thể diễn vai Tần Ngọc Yên này, chắc chắn lòng dạ cũng chẳng vừa! Vân Thi Thi xem ra cũng chẳng phải là dạng tốt lành gì, vừa nhìn đã biết là kỹ nữ."
"Tại sao Tần Ngọc Yên lại độc ác như thế? Lòng dạ thật là sâu quá đi! Ban thưởng cho người ta một dải lụa trắng, lại còn cái biểu cảm trên mặt nữa, chính tôi cũng cảm thấy không rét mà run, bị ánh mắt của cô ta dọa chết rồi!"
...
Vân Thi Thi khóc lóc trên bàn trang điểm.
Chẳng lẽ không có một đánh giá nào đúng trọng tâm sao?
Ví dụ như là "Diễn xuất rất tốt, hành động rất tuyệt" chẳng hạn?
Xong rồi...
Danh tiếng không dễ gì cô mới tích góp được, cuối cùng đã mất hết bởi một "Tần Ngọc Yên" bại hoại rồi!
Ngay từ đầu, cô đã sớm biết chắc chắn người xem sẽ nghiến răng nghiến lợi mà mắng chửi Tần Ngọc Yên, sẽ hận nàng ta sớm chết đi, thậm chí sẽ có người nguyền rủa nàng ta ra cửa bị cái gì va phải...
Thật là ngược tâm.
Đúng như cô dự đoán, weibo của cô nhanh chóng bị đánh hạ rồi.
Nhưng từ một mặt nào đó, cô lại thấy có chút đắc ý, khán giả hận Tần Ngọc Yên như vậy chứng tỏ rằng diễn xuất của cô rất tốt, đã khắc họa hình tượng một Tần Ngọc Yên ác độc cực kỳ đạt. Thực ra, để có thể diễn được vai này, cô đã tốn không ít công sức để đi nghiên cứu loại người đó, từ ánh mắt đến thần thái, cử chỉ, cô đều đã nghiền ngẫm rất nhiều lần.
Đây là bước ngoặt lớn nhất trong kịch bản.
Từ một thiếu nữ ngây ngô ban đầu trở thành một người phụ nữ tàn nhẫn, càng về sau lại càng