Mẫn Vũ nhìn anh ta, ánh mắt bình thản không chút lưu luyến.
Đối với Mộ thị, không phải anh ta không có chút tình cảm nào, ngày mà anh ta trở thành trợ lý đặc biệt của Mộ Nhã Triết, anh ta từng thề, trừ khi Mộ thị tan rã nếu không anh ta tuyệt đối sẽ không rời.
Nhưng bây giờ Mộ Nhã Triết đã không còn ở Mộ thị, như vậy lời thề của anh ta cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Lòng trung thành của anh ta chưa bao giờ dành cho Mộ thị, tất cả đều là vì Mộ Nhã Triết.
Tống Ân Nhã cũng ngẩn người, cô ta đương nhiên không xa lạ gì với Mẫn Vũ, lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Mẫn Vũ, lúc đó Mẫn Vũ chỉ là một trợ lý nho nhỏ bên người Mộ Nhã Triết, anh ta một lòng tận tâm trung thành với Mộ Nhã Triết, vì vậy chuyện anh ta từ chức là chuyện không ngoài ý muốn.
Mộ Yến Thừa hung tợn trừng mắt nhìn Mẫn Vũ, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, vô cùng khinh miệt nói: "Mộ Nhã Triết trái lại cũng dưỡng được một con chó tốt đấy!"
Đối với lời nhục mạ của anh ta, Mẫn Vũ chẳng hề để trong lòng, mặt không chút thay đổi nói: "Có phải chó tốt hay không, không quan trọng, cho dù là chó thì cũng biết nhận chủ. Càng đừng nói chó tốt chỉ biết nhận chủ tốt."
Không đợi Mẫn Vũ nói xong, Mộ Yến Thừa đã lạnh lùng nói: "Nếu tôi không chịu ký thì sao?”
Mẫn Vũ không nhanh không chậm nói: "Tôi đây chỉ còn cách đơn phương giải trừ hợp đồng với công ty thôi!”
Mộ Yến Thừa ngoài ý muốn mở to hai mắt, vẻ mặt không thể tin nổi, bỗng dưng giận quá thành cười nói: "Anh nói cái gì?!"
"Mặc kệ anh có ký hay không, nếu anh không ký, như vậy cứ theo chế độ công ty mà xử lý. Dựa theo luật công ty, nhân viên Mộ thị bỏ bê công việc, sa thải."
Nói xong, Mẫn Vũ dừng một chút, cực kỳ tao nhã gật đầu, nhếch môi nói: "Cậu Yến Thừa, tôi phải nói lời tạm biệt với anh rồi."
Tiếng nói vừa dứt, Mẫn Vũ cười nhạt, mặt không chút thay đổi xoay người, cũng không quay đầu lại đi thẳng ra cửa, không thèm quan tâm đến sắc mặt Mộ Yến Thừa lúc này đã xanh mét.
Mộ