Mộ Nhã Triết nói, “Nếu anh muốn tiến vào, cũng không cần thiết phải thông qua em.”
“…”
Lời này là bài xích trắng trợn rồi!
- - anh không cần thiết phải thông qua em!
Đây tính là cái gì?
Trong lòng Dung Huyên ngũ vị tạp trần, cô ta không biết sau khi cô ta rời đi, người phụ nữ đó lại nói gì với anh, quay đầu liền lạnh nhạt với cô ta như vậy!
Ngăn cách bởi cửa sổ sát đất, Vân Thi Thi mơ hồ nghe thấy ý tứ hàm xúc không tốt bên trong, có chút kinh ngạc hé môi mỏng!
Hóa ra người đàn ông này không phải là không có kiên nhẫn dụ dỗ mình!
Mà là anh biết rõ, cho dù dỗ dành an ủi thế nào, chuyện này nếu không giải quyết hoàn toàn, nhất định sẽ để lại ngăn cách trong lòng cô.
Mà anh quyết định, loại bỏ hoàn toàn ngăn cách đó.
Vì thế, anh quyết định giữ khoảng cách với Dung Huyên.
Người đàn ông này từ trước đến nay đều là mạnh mẽ vang dội, nghĩ cái gì đó, thì trực tiếp hành động!
Cũng không chút nào bận tâm chuyện này sẽ mang đến cho Dung Huyên bao nhiêu tổn thương, không để tâm một chút nào.
Vân Thi Thi là vợ anh, anh nên nghĩ đến cảm nhận của cô, ngoại trừ cô ra, cảm nhận của người khác, có vẻ không quan trọng như vậy!
Dung Huyên giật mình, có chút lúng túng nói, “Anh Triết… Lời này của anh quá khách khí rồi!”
Cô ta đột nhiên nói, “Bây giờ anh có rảnh không? Hay là chúng ta ra ngoài nói chuyện riêng nhé?”
Vừa rồi vì có Vân Thi Thi ở đây, có một số chuyện, cô ta không thể nói rõ với anh!
Bởi vậy cô ta mở miệng mời anh trong điện thoại, hi vọng anh có thể một mình ra ngoài gặp mặt!
Mười mấy năm mất đi liên hệ, cô ta vốn cho rằng hoàn toàn quên sạch anh rồi.
Nhưng mà hiện giờ gặp nhau lần nữa, không hẹn mà gặp, mê luyến giấu kín sâu trong trí nhớ trào ra mãnh liệt, Dung Huyên nhận định đây là định mệnh, có nhiều chuyện muốn tâm sự!
Vì thế, cô ta lấy hết dũng khí, dứt bỏ rụt rè thục nữ, chủ động hẹn anh gặp mặt!
Mộ Nhã Triết nhíu mày, rất lâu sau không nói tiếng nào.
“Làm sao vậy? Không tiện sao? Nếu không tiện, em lái xe qua đón anh nhá.”
“Không