Nếu có thể, cô không muốn hồi tưởng lại.
Thấy cô lạnh lùng đáp lại, Dung Huyên có chút nghi hoặc, tò mò hỏi, “Không nhớ rõ sao?”
“Chắc là quá xa, nên không nhớ rõ rồi.”
Cô chỉ trả lời qua loa như vậy.
“Nói ra, lần đầu tiên tôi gặp anh ấy, cũng có chút không nhớ rõ! Bởi vì tôi và anh ấy lớn lên với nhau từ nhỏ, ngây thơ không biết, trong trí nhớ liền có anh ấy tồn tại.”
Dung Huyên tự nhiên nói ra.
Bởi vì nhà họ Dung và nhà họ Mộ quen biết, về sau ở gần nhau, bởi vậy hai người lớn lên với nhau từ nhỏ, thanh mai trúc mã, hai đứa bé vô tư.
“Tôi thật sự không nghĩ tới, anh Triết sẽ kết hôn sớm như vậy!”
Dung Huyên dừng một chút, đột nhiên hỏi, “Cô và anh Triết là liên hôn sao?”
“Liên hôn?”
“Ừm!”
Dung Huyên gật gật đầu, cười vô hại, “Anh ấy là người nối nghiệp Mộ thị, là người kế thừa tập đoàn tài chính Đế Thăng, làm vợ của anh ấy, nhất định là thiên kim khuê tú nhà danh môn vọng tộc, tôi còn chưa biết, cô là thiên kim nhà ai?”
“Nhà họ Vân.”
“Nhà họ Vân sao?”
Dung Huyên rơi vào trầm tư suy nghĩ, “Hình như tôi chưa bao giờ nghe thấy, thủ đô có nhà họ Vân.”
“Tôi vốn không xuất thân danh môn.”
Dừng một chút, vẻ mặt Vân Thi Thi bình tĩnh nói, “Tôi chỉ là con của một nhà bình dân.”
“Bình dân sao?”
Dung Huyên ngạc nhiên kêu lên một tiếng.
Vân Thi Thi nhíu mày, có chút không vui nhìn về phía cô ta.
Dung Huyên lập tức vội vàng giải thích, không biết tiếng thét kinh hãi vừa rồi là nhất thời thất lễ hay là cố ý, cô ta vội vàng xấu hổ nói, “Thi Thi… Tôi ở nước ngoài lâu rồi, nhanh mồm nhanh miệng, lời nói vô tâm, cô đừng cảm thấy phiền lòng nha!”
“Tôi là người tầng lớp bình dân.” Vân Thi Thi thẳng thắn nói, “Chỉ là người bình dân thì có gì mà đáng ngạc nhiên?”
“Tôi không cố ý hạ thấp tầng lớp bình dân!” Dung Huyên vội vàng giải thích, “Tôi chỉ cảm thấy có chút bất ngờ mà thôi! Bởi vì dựa theo quy củ nhà họ Mộ, cấm kết hôn với người bình dân!”
“Cấm sao?”
Vân Thi Thi chú ý tới