“Ai nha, dì không biết là đương nhiên rồi! Cho nên, cháu mới nói là thưởng thức da mặt dày của dì!”
Hữu Hữu dừng một chút, lại cực kỳ chán ghét nói, “Cha và mẹ không dễ dàng gì mới có thế giới của hai người, dì lại còn dính sau mông, đúng là cực kỳ phá phong cảnh!”
Dung Huyên hoàn toàn bị chọc giận!
Chưa bao giờ có người nào làm cô ta xấu hổ như vậy!
Lại còn bị một đứa bé nhục nhã chứ!
Cô ta nhếch môi lên, bật cười lạnh lùng, “Da mặt dày sao? Dì thấy cháu mới đúng là không được dạy dỗ! Không được dạy dỗ cũng là chuyện hợp tình hợp lý! Dù sao mẹ là người bình dân, là con trai, có thể ưu tú chỗ nào chứ? Cho dù thừa hưởng tuấn tú của anh Triết, nhưng tính tình sẽ giống mẹ nó mà thôi!”
Lời còn chưa dứt.
Chỉ nghe “Bốp - -” một tiếng!
Không có bất luận dấu hiệu gì, Vân Thi Thi giơ tay lên tát cô ta một cái.
“Dung Huyên, tôi cảnh cáo cô, cái miệng nên sạch sẽ với con tôi một chút!”
Dung Huyên sờ hai má nóng rát, khó có thể tin mở to hai mắt nhìn, nhìn về phía Vân Thi Thi, trong mắt tràn ngập lửa giận!
“Cô đánh tôi?”
Vân Thi Thi lạnh lùng nói, “Miệng cô bẩn, nên đánh.”
Dung Huyên hoàn toàn nổi giận, cũng giơ tay lên, muốn đánh lại.
Vân Thi Thi lại lanh tay lẹ mắt, cầm chặt tay cô ta vung tới, cầm chặt lấy, mặc cho Dung Huyên tránh mãi, cũng không làm được gì!
Có lẽ xuất phát từ sự phẫn nộ, sức lực của cô lớn, Dung Huyên nghiến răng nghiến lợi, vùng vẫy tránh nhưng mà tránh không được, hổn hển nói, “Vân Thi Thi, cô thả tay tôi ra!”
“Dung Huyên! Tôi cảnh cáo cô, an phận một chút!”
Vân Thi Thi cười lạnh đến gần cô ta, mặt không chút thay đổi liếc cô ta một cái, đột nhiên cười lạnh, “Sao thế? Vì cô và anh ấy là thanh mai trúc mã, cho nên cảm thấy rất đắc ý, phải không? Tôi là bình dân, can đảm của tôi tăng lên sao? Vậy cô là cái gì? Biết rõ anh ấy có vợ, biết rõ anh ấy có hạnh phúc của chính mình, cô bụng dạ khó lường, dán không rời, rốt cuộc là có ý đồ gì?”
“Vân Thi Thi!”
Dung Huyên không cam lòng nói