Chắc là lúc hai người còn đang đắm chìm trong phẫn nộ vì video họp báo, bởi vậy lúc này mới không để ý tiếng động ngoài cửa.
Chỉ thấy hai tay Mộ Nhã Triết ôm ngực, dù bận vẫn ung dung đánh giá bọn họ, đôi mắt âm trầm nhìn chăm chú.
“Đi đâu?”
“A…”
Anh đột nhiên chất vấn, đánh cho hai bánh bao nhỏ trở tay không kịp.
Hữu Hữu không muốn nói cho anh biết, cậu muốn đi tìm Cao Nam tính sổ, vì vậy, mím chặt môi, quay đầu sang một bên.
Mộ Nhã Triết di chuyển tầm mắt nhìn Tiểu Dịch Thần.
Uy nghiêm của anh, Tiểu Dịch Thần đã lĩnh giáo đủ, bởi vậy chỉ cần một ánh mắt, lập tức chột dạ cúi đầu, ngập ngừng nói, “Chúng con… Chúng con đi tắm nắng.”
Cậu nói dối không tốt, một khi nói dối, trên mặt lập tức đỏ bừng lên, đầu óc trống rỗng, nói dối nghe thế nào cũng sứt sẹo.
Mộ Nhã Triết “A…” một tiếng, “Mặt trời? Hình như mặt trời xuống núi rồi.”
Vẻ mặt Hữu Hữu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép giẫm mạnh lên chân cậu một phen.
Tiểu Dịch Thần nhịn xuống đau đớn, không rên một tiếng, vô cùng oán hận liếc mắt nhìn cậu.
Lại nghe Mộ Nhã Triết nói sâu xa, “Các con định đi tìm Cao Nam.”
Không có nghi vấn, mà là câu chắc chắn.
“Sao cha lại biết?”
“Cha đọc tờ báo bị xé nát trên mặt đất.”
Mộ Nhã Triết thấy tờ báo, chỉ liếc mắt một cái, liền biết rõ Hữu Hữu bắt đầu chú ý đến chuyện này, lấy hiểu biết của anh về con trai, phàm là những ai bắt nạt mẹ một chút, sẽ lập tức tra ra bối cảnh của người đó, nhưng mà sẽ ăn miếng trả miếng, đem ấm ức mẹ phải chịu trả lại gấp trăm lần.
Hữu Hữu là như vậy, không thể nào để mẹ chịu một chút ấm ức.
“Mẹ bị vu oan là kẻ thứ ba, cha không biết chuyện này sao?”
Mặt Mộ Nhã Triết không chút thay đổi ‘Ừ’ một tiếng, “Cha biết.”
“Cha biết chuyện này?” Hữu Hữu vô cùng kinh ngạc, trái lại phẫn nộ vì nhận được tin này, tức giận chất vấn, “Nếu cha biết chuyện này, vì sao không có bất luận động tác gì? Cha cứ để mẹ bị vu oan, chịu ấm ức như vậy sao?”
“Cha đang chuẩn bị.”
“Chuẩn bị cái