Cánh nhà báo đứng ở bên dưới chợt hiểu ra!
Thì ra là thế!
Trong số những nhà báo có mặt ở đây cũng có không ít phụ nữ đã lập gia đình và sinh con, đối diện với câu chuyện này của Vân Thi Thi không ít người cảm thấy đồng cảm với cô mà sinh lòng thương tiếc!
Đổi lại nếu như khi đó họ rơi vào hoàn cảnh như vậy, nhất định họ cũng sẽ làm như thế.
Bởi vì muốn đền đáp công ơn nuôi nấng của cha nuôi, mà phải đem bản thân ra làm vật giao dịch, chuyện này thật sự tương đối tế nhị.
Có thể Vân Thi Thi chỉ muốn báo ân nên mới làm như vậy.
Nhưng nếu là bọn họ rơi vào hoàn cảnh đó, bọn họ liệu có tự nguyện làm như vậy không?
Huống hồ, đứa con mà mình đứt ruột đẻ đau vậy mà lại phải nâng hai tay dâng cho người khác!
Đây lại là đứa con ruột thịt nữa chứ!
Máu mủ tình thâm, có thể nảy sinh ra lòng "ích kỷ" ở phút trót như vậy là việc đương nhiên!
Cô hơi ngừng một lát, hồi tưởng lại một chút kí ức cũ, cô cảm thấy tương đối thoải mải khi có thể bày tỏ hết lòng mình trước mặt công chúng, có một số việc mà cứ phải chôn chặt trong lòng mãi, kỳ thực cũng không tốt lắm.
Có thể nói ra được, thật sự như trút được cả một gánh nặng vậy!
Mộ Nhã Triết nắm chặt tay cô, ánh mắt dịu dàng: "Thật sự rất cảm ơn ông trời đã cho chúng ta gặp lại nhau lần nữa."
Vân Thi Thi cũng quay đầu nhìn anh, hai mắt chạm nhau, ăn ý hiện lên ý cười.
Mọi người bên dưới vô cùng ngưỡng mộ hai người bọn họ.
Ánh mắt hai người họ nhìn nhau ấm áp vô cùng, trong mắt của Mộ Nhã Triết ẩn hiện tình yêu vô bờ bến mà anh dành cho cô.
Đây chính là biểu cảm tuyệt diệu nhất mà không một kĩ sảo hay bất cứ một kỹ thuật biểu diễn nào có thể lột tả được!
Có thể thấy được anh yêu cô nhường nào!
Vân Thi Thi thật sự rất hạnh phúc!
Có lẽ giờ phút này đây chính là lúc mà người ta nói tới, cái gọi là khổ tận cam lai!
"Anh Mộ, có thể giới thiệu một chút về hai đứa trẻ đang đứng bên cạnh anh được không?"
Một nhà báo lên tiếng hỏi.
Mộ Nhã Triết vui vẻ gật đầu: "Được."
Nói xong, anh ôm Hữu Hữu vào lòng, đưa mic cho cậu bé, Hữu Hữu cầm lấy mic, biểu cảm trên mặt có hơi bối rối, lần đầu tiên trong đời đối diện trước nhiều nhà báo như vậy, nếu nói là không hồi