Anh cũng không có hảo tâm như vậy, vì một người xa lạ mà bỏ ra mấy trăm ngàn tiền thuốc men.
Nhưng mà, Sở Hà thì khác!
Mạnh Tinh Tuyết trong khoảng thời gian này, đều sống nhờ ở nhà cô, đối với Mạnh Tinh Tuyết, không thể không nói, chi phí ăn mặc đều là do Sở Hà bỏ ra.
Anh không phải một người vô tình vô nghĩ, phần ân tình này, anh vẫn nhớ.
Dù sao, phụ nữ của anh, anh không chăm sóc tốt, mà Sở Hà, đã thay anh chăm sóc cô một thời gian, điểm tình cảm này anh cũng nên báo đáp.
Còn nữa, mấy trăm ngàn đối với anh mà nói, là một khoản tiền không đáng nhắc tới, chỉ đáng râu ria mà thôi, nếu như một khoản tiền râu ria như vậy có thể khiến cô vui vẻ, vậy thì vô cùng đáng giá.
Thời điểm khi còn đang phẫu thuật, Mạnh Tinh Tuyết gọi điện thoại cho Mộ Yến Thừa.
Mộ Yến Thừa đang trong cuộc họp ở công ty, trước đây bởi vì anh rời thủ đô, đi tới Yển Thành, vài người có địa vị trong công ty đã tỏ ra khó chịu, trong cuộc họp không ngừng phê bình anh.
Ngay cả Mộ Lâm Phong cũng sắp mắng anh té tát.
Mộ Yến Thừa nói, sau khi kết thúc, anh sẽ lập tức tới bệnh viện.
Mạnh Tinh Tuyết cúp điện thoại, cảm xúc có chút mơ hồ.
Mộ Yến Thừa đối với cô, so với trước đây dường như đã thay đổi hoàn toàn.
Trước đây, khi cô gọi cho anh, lúc bận rộn anh sẽ không bao giờ nhận, chứ đừng nói là đang họp.
Mặc dù những lúc anh rảnh rỗi, cũng sẽ không lập tức nghĩ tới bên cạnh cô.
Mà bây giờ, khi cô vừa mới nói, anh liền đến bệnh viện với cô.
Anh thay đổi!
Đối với cô, so với trước càng thêm nhẹ nhàng, chăm sóc chu đáo.
Mộ Yến Thừa như vậy, thực sự khiến cô có chút không quen.
Mạnh Tinh Tuyết không khỏi nghĩ, là khi mất đi anh mới biết quý trọng sao?
Cô ngẩng đầu nhìn vào phòng phẫu thuật đang sáng đèn, bác sĩ nói, ca phẫu thuật có thể kéo dài tới xế chiều, bởi vì ca phẫu thuật này