Cô một thân áo đỏ, dáng người cao gầy.
Mái tóc đen được cột đứng lên, càng thêm lưu loát.
Anh chưa từng thấy cô gái nào, có thể mặc đồ đỏ đẹp tới như vậy!
Không phải bất kỳ người phụ nữ nào cũng thích hợp mặc đồ đỏ.
Da thịt cô trắng nõn, từng tia nhan sắc trên người cô đều lộ ra khí chất thanh thoát.
Chu Tước tay cầm súng lục, hướng tới mi tâm anh, nhìn ánh mắt anh quét tới, ánh mắt cô cũng không hề có một tia sợ hãi nào!
Cô không sợ anh.
Thật ngạc nhiên.
Chưa có cô gái nào lần đầu gặp anh, lại không bị khí thế của anh làm cho sợ hãi!
"Cô là thủ hạ của La Sinh Đường?"
Cố Cảnh Liên nhìn cô: "Rất lạ mặt!"
"Cậu chủ Cố, đã sắp chết tới nơi rồi? Còn tâm trí để nói nhảm sao?"
La Sinh Kiệt đắc ý hỏi.
Chu Tước dùng tên giả là Hồng Hà lẻn vào nhà họ Cố nằm vùng, với năng lực của bản thân, cô rất nhanh được La Sinh Kiệt coi trọng.
Cộng thêm dung mạo sinh đẹp, chẳng mấy chốc cô đã trở thành người có chỗ đứng trong nhà họ Cố.
Nhà họ Cố rất ít thủ hạ là nữ.
Người giống như Chu Tước, lại càng ít ỏi.
Cố Cảnh Liên hoàn toàn không để ý tới La Sinh Kiệt, ánh mắt sâu kín nhìn Chu Tước, bỗng nhiên cong môi, tà mị cười như không cười: "Cô xác định muốn làm vậy?"
Trong mắt Chu Tước bỗng có một tia do dự, một khoảnh khắc đó, liền rơi vào mắt anh.
"Hồng Hà, giết anh ta!"
Tiếng nói vừa dứt, ánh mắt La Sinh Kiệt ra lệnh, vài người thủ hạ lập tức siết chặt vòng vậy, nòng súng đen như mực nhắm ngay vào mi tâm, chỉ cần La Sinh Kiệt hạ lệnh, anh lập tức sẽ thành một xác chết.
Hồng Hà?
Thì ra cô ấy tên là Hồng Hà.
Cố Cảnh Liên cong môi, bỗng nhiên cúi đầu, nhẹ nhàng nói vào tai con mèo, thần sắc cao ngạo: "Hồng Hà, giết anh ta đi!"
"Cậu chủ Cố đang mơ à? Hồng Hà là người của tôi, cô ấy tuyệt đối sẽ không phản bội tôi!"
"Đường chủ La dám phản bội cha tôi, như vậy tại sao dám chắc chắn, cô ấy sẽ không phản bội anh?" Cố Cảnh Liên phản bác.
La Sinh Kiệt cong môi cười lớn vài tiếng, nhưng mà chưa kịp vui mừng, Chu Tước chợt xoay người, nóng