Ở phía sau, một fan đột nhiên giống như tâm thần hét lên - -
“Vân Thi Thi, cô có biết vì sao tôi lại ghét cô nhất không? Tôi ghét nhất bộ dạng giả dối vô tội của cô!”
Lưng cô cứng đờ, đột nhiên quay đầu.
Fan đó lại tức giận mắng, “Nếu không phải cô, Tinh Trạch căn bản sẽ không chết! Nếu không phải vì bảo vệ cô, anh ấy sẽ không chịu tổn thương nặng như vậy, sau đó cơ hội cấp cứu cũng không có! Là cô hại chết anh ấy! Nếu không vì cô, Tinh Trạch sẽ không chết!”
Vân Thi Thi nghe vậy, trong đầu trống rỗng!
“Vân Thi Thi, cô không nên còn sống!”
“Người đáng chết chân chính là cô! Vì sao cô không chết đi? Vì sao không chết đi?”
- - Vì sao người chết không phải là cô?
Khuôn mặt Vân Thi Thi trắng bệch, đôi môi trắng bệch run run, cô đột nhiên xoay người, khuôn mặt trắng bệch, không có chút máu nào, băng gac trên mặt cũng vì đám người xô đẩy, không biết rơi ở đâu.
Trên người cô hỗn loạn, chật vật không chịu nổi.
Cô cắn chặt môi, đột nhiên chua sót nhếch môi lên, run run nói, “Thực xin lỗi!”
“…”
Đám người lập tức yên lặng.
Tóc Vân Thi Thi rơi hỗn loạn trên lưng, đối mặt với nhóm fan cảm xúc trào dâng, cô nhếch khóe môi, nước mắt lại rơi xuống hai má.
“Thực xin lỗi… Tôi rất muốn, tôi rất muốn cười tiễn đưa anh ấy, cho nên, tôi kìm nén không khóc, tôi không biết… Tôi thật sự không biết, hóa ra nước mắt mới là tôn trọng anh ấy…”
“Thực xin lỗi… Tôi đeo kính, là không muốn để anh ấy nhìn thấy đôi mắt bị thương của tôi, tôi chỉ muốn để anh ấy an tâm rời đi, không cần lưu luyến…”
“Thực xin lỗi, là tôi, đều do tôi! Người đáng chết là tôi, người không xứng còn sống cũng là tôi! Nhưng mà, tôi cũng muốn, nếu như có thể lặp lại một lần, hoặc là có thể cho tôi chọn lựa, tôi nguyện ý dùng tính mạng của tôi, đổi lấy anh ấy còn sống…”
“Tôi cũng không bỏ được anh ấy, tôi cũng không muốn anh ấy rời đi…”
Vân Thi Thi nghẹn ngào nói, “Nhưng mà… Anh ấy đã đi rồi, vẫn chưa tỉnh lại, nếu khóc có