Vân Thi Thi đột nhiên nghĩ lại, có đôi khi nửa đêm cô muốn ăn anh đào, anh và Cung Kiệt lục tung hơn nửa thủ đô, anh tìm được, mua anh đào trở về.
Cô lại không có khẩu vị, một miếng cũng không ăn.
Anh liền dụ dỗ cô, ăn một hai quả, lại dỗ cô ngủ.
Cô có thể nhanh chóng khôi phục như vậy, anh là chồng, có thể nói là công lao vất vả càng lớn.
Nhưng mà bây giờ khám thai, biết được thai nhi ổn định khỏe mạnh, thân thể của cô đã dần dần trở lại quỹ đạo, rốt cuộc anh cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong lúc này, hạnh phúc tràn ngập trái tim, lại có chút không biết làm sao!
Thế cho nên, vui mừng mà khóc rồi!
Cho dù nhịn xuống, nhưng mà lại đỏ mắt lên, mí mắt là một mảnh ẩm ướt, làm cô xúc động!
Mộ Nhã Triết ôm cô, cánh môi hơi run run, dịu dàng một lần lại một lần xoa xoa mặt cô.
Vân Thi Thi kìm nén nước mắt, có chút oán trách nói, “Biết là con gái, thật sự vui vẻ như vậy sao?”
Cô trêu đùa, “Xem ra sau này, em thật sự không có địa vị rồi! Con gái thành tim của anh, là gan của anh, là lá lách phổi thận của anh, em thì sao? Em sẽ thành ruột của anh, ruột thừa của anh sao?”
Mộ Nhã Triết nhếch môi nói, “Làm sao có thể?”
“Nhìn bộ dạng anh hưng phấn như vậy, em cảm thấy được sau này em nhất định không có địa vị rồi.”
“Con gái là trái tim của anh, em là phổi của anh, hai người đều quan trọng như nhau.”
“Phổi hình như không quan trọng bằng trái tim…!” Vân Thi Thi cố ý tính toán chi ly với anh, “Anh xem, con gái giống như trái tim của anh, anh không có con gái, trái tim có phải không đập nữa hay không?”
Mộ Nhã Triết vừa nghe, nở nụ cười, còn tưởng rằng cô ăn dấm, nhịn không được cười, “Em còn ăn dấm với cả con gái mình sao?”
“Không được sao? Anh có ý kiến à?”
“Được được.” Mộ Nhã Triết cưng chiều nâng mặt cô, yêu thích không buông tay nhìn khuôn mặt xinh đẹp cô, dịu dàng nở nụ cười, “Nhưng mà không có em, anh cũng không có cách nào thở nổi.”
Vân Thi Thi giật mình, bị câu nói chân thành tha thiết của