“Vợ à, đêm dài dằng dặc, đêm nay là đêm tân hôn của chúng ta, chúng ta ngàn vạn lần đừng cô phụ đêm xuân đáng giá ngàn vàng này, được không?”
Mộ Nhã Triết đột nhiên tiến đến bên tai cô, môi mỏng ngậm chặt vành tai cô, hơi thở ấm áp trên đôi môi làm cô giật mình, cô muốn cầu xin tha thứ, lại thấy người đàn ông ngậm chặt thùy tai như ngọc của cô, gằn từng chữ nói, “Em không biết, giờ khắc này của chúng ta, anh đợi bao lâu rồi.”
Dừng một chút, anh đột nhiên nhếch môi, “Nằm mơ đều đã suy nghĩ.”
Một câu này, làm nhiệt độ toàn thân cô nóng bỏng trở lại!
Mặt Vân Thi Thi đỏ hơn nữa, khó xử nhìn mắt anh, vừa cảm động vừa thẹn thùng.
“Triết…”
“Đã kết hôn rồi, nên sửa lại thôi!”
Anh nhắc nhở cô, bây giờ bọn họ đã làm hôn lễ, trước mắt bao nhiêu người, anh cử hành nghi lễ chính thức với cô, cô đã danh chính ngôn thuận trở thành vợ của anh rồi!
Lúc này Vân Thi Thi mới ý thức được, lập tức mặt đỏ tai hồng, chữa lại, “Chồng à…”
“Ừ, anh ở đây.”
Mộ Nhã Triết nói xong, vô cùng kiên nhẫn, không có lộn xộn.
Giống như biết anh đang chờ đợi cái gì, Vân Thi Thi mím môi, vươn tay, bởi vì khẩn trương, đầu ngón tay hơi run rẩy.
Cô nhẹ nhàng chạm vào cổ áo tắm của anh, lập tức, chậm rãi cởi ra cho anh.
Chủ động ‘Phục vụ’ như vậy, vẫn là lần đầu tiên trong đời.
Trong nháy mắt cô cảm thấy hơi thở của mình đều ẩn ẩn nóng lên rồi!
Mộ Nhã Triết cực kỳ hài lòng khi cô chủ động, thường thường khẽ hôn cô, cổ vũ cô!
Vân Thi Thi cố kìm nén bối rối, cởi áo tắm của anh ta, ôm lấy vai anh, một nụ hôn nhẹ nhàng, rơi vào vai anh.
Đôi môi ấm áp chạm vào da thịt anh, giống như có dòng điện vậy, rất nhanh truyền khắp tứ chi.
Chỉ là một nụ hôn, lại dễ dàng làm chỗ đó của anh bùng cháy.
Cho dù là người đàn ông lợi hại đến mức nào, cũng khó có thể tự động điều khiển!
Anh kéo cô về phía mình, nắm chặt lấy eo cô, một cái quay người, liền đổi vị trí, đỡ cô ngồi dậy.
Trời đất xoay chuyển một trận,