Một Thai Hai Bảo: Giám đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 3549


trước sau



Nhưng cậu chỉ xúc động trong lòng chứ không để lộ chút cảm xúc nào, theo sát phía sau Alice, lặng lẽ đi vào lâu vào.



Sắp được nhìn thấy Hữu Hữu rồi sao?



Đột nhiên cậu thấy vô cùng kích động!



Nghĩ đến đây, lòng cậu lập tức không yên!



Cậu không biết một năm nay, rốt cuộc Hữu Hữu đã trở nên thế nào.




Cao hơn?



Hay vẫn gầy gò như lúc trước?



Tiểu Dịch Thần siết chặt nắm tay, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh!



Lâu đài rất lớn, Lisa dẫn họ đi hồi lâu, cậu cảm thấy đi mãi vẫn không hết bậc thang, đi mãi vẫn không nhìn thấy hành lang, cuối cùng, dường như trải qua rất lâu, Lisa dừng chân trước một cánh cửa, trầm giọng nói: "Thiếu gia ở trong phòng, mọi người vào đi."



Alice đẩy cửa đi vào một cách tự nhiên, Cung Kiệt theo sát phía sau cô ấy, Tiểu Dịch Thần định đi vào thì lại nhìn thấy ánh mắt dò xét của Lisa, cậu phát hiện cô đang lạnh lùng quan sát mình.



Đôi mắt kia như có thể nhìn xuyên thấu mọi thứ, khiến lòng Tiểu Dịch Thần hơi căng thẳng, bất giác nghi ngờ, có phải Lisa đã nhận ra mình rồi không.



Cô nhanh chóng chuyển mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ, giống như ánh mắt vừa rồi chỉ là cái nhìn thoáng qua.



Tiểu Dịch Thần cũng không nghĩ nhiều, cậu vào phòng khóa trái cửa.




Alice đi vào phòng, cô nhìn thấy bóng lưng của một thiếu niên đang nằm trên giường lớn, mắt cậu khép lại giống như đang ngủ!



Nhưng Cung Kiệt và Tiểu Dịch Thần sau lưng khó mà bình tĩnh được!



Nhất là khi nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn quen thuộc nhưng tái nhợt của thiếu niên, hơi thở của Cung Kiệt rối loạn, anh kích động đi đến trước giường, ngồi xuống mép giường, khi chắc chắn đứa nhỏ này chính là Hữu Hữu, là Hữu Hữu im hơi lặng tiếng hơn một năm nay, là Hữu Hữu bặt vô âm tín bấy lâu, tim anh lập tức đập liên hồi!



Thật sự chính là Hữu Hữu!



Tiểu Dịch Thần cũng kích động đến phát run, hơn một năm nay, khuôn mặt này chỉ xuất hiện

trong giấc mơ của cậu, cuối cùng hôm nay đã thật sự nhìn thấy, thậm chí cậu còn không phân biệt rõ được đây là mơ hay thật nữa!



Cung Kiệt vô thức giơ tay ra, chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Hữu Hữu nhưng khi vừa chạm vào, thiếu niên lập tức tỉnh lại!



Cậu mở đôi mắt trong suốt lạnh lùng, con người co rút một trận, khi nhìn rõ người đàn ông "xa lạ" trước mặt, cậu lập tức kinh hoàng bật dậy, lạnh lùng đẩy tay anh ra!



"Bộp" một tiếng.



Cậu dứt khoát đẩy tay Cung Kiệt ra, lạnh lùng nói: "Ngươi là ai?"




Cung Kiệt định trả lời thì Alice ngăn cản anh, cô nói với Hữu Hữu: "Thiếu gia, hai người này là trợ lý của tôi, vừa rồi anh ấy đang đo nhiệt độ cho cậu."



Thiếu niên nhíu chặt mày nhưng không nói gì, chỉ cảnh giác nhìn Cung Kiệt và Tiểu Dịch Thần.



Tiểu Dịch Thần thấy tầm mắt lạnh như băng của cậu ấy quét lên người mình, dò xét rồi lại chuyển tầm nhìn, không hề chú ý đến cậu.



Đồng thời cũng thể hiện, Hữu Hữu thật sự quên cậu rồi!



Lúc cậu ấy ngủ thì không sao nhưng khi tỉnh lại Tiểu Dịch Thần nhận ra, Hữu Hữu đã thật sự thay đổi.



Cậu ấy trở nên vô cùng xa lạ!



Nếu không phải vì khuôn mặt kia, cậu thật sự không nhận ra thiếu niên lạnh lùng trước mặt này là Hữu Hữu.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện