Cung Thiếu Ảnh nhìn Mộ Dịch Thần, chung quy cái gì cũng chưa nói ông ấy bỗng nhiên đứng dậy, ánh mắt sâu thẵm nhiều suy nghĩ nhìn thoáng qua Mộ Dịch Thần, lạnh lùng nói: “Xem kiểu này con là chưa thấy quan tài chưa rơi lệ! Ta thật muốn nhìn ký ức của người nào, là ta không xóa được!”
Hắn nói xong lập tức ra lệnh thuộc hạ nói: “Đem Alice mang lại đây!”
“Dạ.”
Vài phút sau, hai người thuộc hạ mang theo Alice đi đến.
Nếu nói là mời tới cũng không ngại nói là bắt vào.
Alice mới vừa đi vào phòng tối, liền thấy Tiểu Dịch Thần cùng Lisa bị trói ở trên ghế không thể động đậy, ánh mắt chấn động có chút nổi giận lên!
“Ông chủ, làm sao ngài có thể… Làm sao ngài có thể trói lấy Tiểu Dịch Thần…? Cậu ấy là cháu ngoại của ngài!”
Cung Thiếu Ảnh lạnh lùng liếc cô ấy một cái, bỗng nhiên đi tới trước mặt của cô ấy, một bạt tai liền quất lên!
Mặt của Alice nhất thời bị đánh nghiêng sang một bên.
“Đừng tưởng rằng ngươi làm chuyện gì ta không biết! Hai đứa trẻ đánh tráo, ngươi không thoát được liên quan! Có phải ngươi ra tay hay không, trong lòng ta biết rõ! Còn cần ta nhắc nhở ngươi cái gì nữa không?”
Tiểu Dịch Thần thấy vậy lo lắng hướng về phía Cung Thiếu Ảnh, lập tức cảnh cáo nói: “Không được tổn thương cô ấy!”
“Tiểu Dịch Thần…!”
Alice quay lưng với cậu ấy ngăn cản nói: “Cậu đừng nói nữa! Cái này không liên quan gì đến cậu!”
Tiểu Dịch Thần trong lúc nhất thời, kinh ngạc không thôi.
Alice chuyển mặt qua, trong mắt giống như có cái cảm xúc gì cuồn cuộn!
Cô ấy không chớp mắt nhìn Cung Thiếu Ảnh ngực phập phồng thật lâu sau, bỗng nhiên giơ lên một thảm đạm cười một cái: “Tôi biết, là tôi phản bội ngài, cái bạt tai này là đáng lý tôi phải nhận! Nhưng mà ông chủ, cho dù là có mối thù sâu đậm như thế nào đã nhiều năm như vậy, ngài vẫn không có cách buông bỏ à? Ngài muốn lấy hận này báo thù ở trên người của hai đứa trẻ! Họ còn nhỏ như vậy! Ký ức của Hữu Hữu đã bị xóa rồi, là là do chính tôi thôi miên niêm phong! Nhưng mà từ lúc cậu ấy bị niêm phong ký