Tính cách lạnh lùng này của anh càng lúc càng rõ ràng, mà từ đầu đến cuối, có thể tự nhiên thân thiết với anh, cũng chỉ có Doãn Hạ Thuần.
Có thể là do huyết thống, đối với Doãn Hạ Thuần, Doãn Đông Vũ là cưng chiều tận trong xương cốt.
Phần yêu thương này, cho dù là cha mẹ cũng không thể so được.
Lúc còn trẻ, Doãn Đông Vũ không hề ý thức được rằng, tình anh em đã sớm biến chất.
Đoạn cảm tình này từ khi bắt đầu đã rơi vào ngã rẽ.
Doãn Hạ Thuần đối với sự quyến luyến của anh, dần dần biến thành ham muốn chiếm hữu.
Tình cảm anh em trước giờ đều rất tổt, thậm chí mãi đến trước khi vào sơ trung, đều cùng giường chung gối.
Mãi đến lúc Doãn Hạ Thuần lên trung học, cơ thể bắt đầu dậy thì.
Mà Doãn Đông Vũ đã là sinh viên năm nhất, sau khi học về sinh lý, từ từ ý thức được nam nữ khác biệt, bởi vậy dần hạn chế tiếp xúc với Doãn Hạ Thuần.
Nhưng lúc không gặp Doãn Đông Vũ, tình yêu của Doãn Hạ Thuần nảy mầm, rất nhanh liền ý thức được, tình cảm của cô đối với Doãn Đông Vũ, đã vượt qua tình anh em bình thường.
Cô có chút bất an khi nhận ra, cô cùng Doãn Đông Vũ không thể ở bên nhau.
Tình cảm này duy trì mãi mãi, cả đời đều không thể thay đổi.
Mà giữa bọn họ còn có thể xuất hiện người thứ ba, người đó sẽ ôm lấy khuỷu tay anh, nằm trong ngực anh, được anh yêu thương, mà trong mắt anh cũng chỉ có một mình bóng dáng người đó, được anh quan tâm che chở, cũng là đối tượng duy nhất của anh, điều này làm cho Doãn Hạ Thuần lâm vào khủng hoảng trước nay chưa từng có.
Điều đó khiến cô càng không yên tâm, cực kì bài xích khả năng này, thậm chí đối với người thứ cha chưa xuất hiện cảm thấy căm thù đến tận xương tuỷ.
Một lần vô tình, cô thấy Doãn Đông Vũ cùng một nữ sinh cùng về nhà, liền bộc phát sự ghen tuông.
Nhưng trong lòng cô biết rõ, phần tình cảm này, đều không phải là là bình thường.
Đây là ghen tuông.
Anh là người đầu tiên cưng chiều cô trong lòng bàn tay, cũng là người mà cô yêu nhất.
Anh khiến cô tim đập như sấm, lòng tràn đầy vui mừng, nhưng cô lại không có thể thương anh.
Doãn Hạ Thuần cố gắng áp chế phần tình