Vân Thi Thi này tất nhiên không đơn giản.
Mộ Uyển Nhu đứng một bên kinh ngạc.
Mộ Thịnh lại nhường một bước, cho cưới Vân Thi Thi vào làm vợ bé?
Thật khó tin.
Nhưng mà, trên thực tế, trong nhà họ Mộ, chỉ có người đứng đầu cả gia đình mới có đặc quyền như vậy.
Ví như Mộ Thịnh, ngoài vợ cả, còn có vợ hai, vợ ba, ba người sống một nhà, tranh đấu gay gắt không ngừng, nhưng mà ngoài mặt lại tỏ ra vô cùng hoà thuận.
Hơn nữa, ở bên ngoài Mộ Thịnh còn có mấy người vợ bé, mấy người vợ bé này cũng giống như tiểu thiếp ở thời cổ vậy.
Trên thực tế, làm vợ bé ở nhà họ Mộ, ngoại trừ địa vị thấp hơn vợ cả ra thì những cái khác đều không có gì khác biệt. Chỉ là vợ cả thì được cưới hỏi đàng hoàng, còn vợ bé thì không cử hành hôn lễ, trực tiếp về làm dâu.
Dù sao hiện giờ là chế độ một vợ một chồng, cho dù nhà họ Mộ giàu có thì đối với một số việc cũng không thể quá mức rêu rao.
Nhưng mà để cho Vân Thi Thi làm vợ bé đã là sự nhượng bộ rất lớn của Mộ Thịnh rồi. Dù sao thì ông cũng cực kỳ ghét người như Vân Thi Thi.
Dù sao trước giờ đều không có ai có thể khiến Mộ Nhã Triết cãi lời ông!
Mà Vân Thi Thi lại làm được rồi!
Nên đương nhiên ông vô cùng chán ghét!
Mộ Nhã Triết nghe vậy, cười một tiếng, trong mắt bình tĩnh, không hề gợn sóng, cũng không ai biết tiếng cười này là có ý gì.
Nhưng Mộ Thịnh đã nói rõ ràng như vậy, lần này anh trở về, cũng vốn giải quyết cho xong chuyện này.
"Ông nội, cháu nhớ rõ lúc còn nhỏ, người định ra hôn sự không phải là ông?"
Mộ Nhã Triết nói xong nhìn ông.
Anh nói quá đột ngột, Mộ Thịnh không kịp phản ứng.
"Không nhớ rõ sao?"
Mộ Nhã Triết dừng một lát, nói tiếp: "Lúc cháu còn nhỏ, mẹ cháu có nói qua, ông có sắp xếp cho cháu một mối hôn sự. Nghe nói bé gái kia là người nhà họ Tống."
Nhà họ Tống?!
Mộ Uyển Nhu hiển nhiên không biết chuyện