Chỉ với chút đạo ý niệm chưa hoàn chỉnh chọn vẹn của thuộc hạ Thiên Vũ đã ép lão ta đến mức sống còn không được mà chết cũng không xong sức mạnh áp lực đó vượt quá ngưỡng chịu đựng của lão ta .
- !!!!!????
- Ầm..........!
- Hự.........! Sức mạnh gì.......!thế này.........????
- Soạt !
- Bộp !
- Thu !
Thiên Vũ lấy ra một cuộn giấy ra rồi khởi động thư pháp tấn công vào tâm thức của lão ta .
- Ngươi...........!Không.........!không được !!!!!
Lão ta vùng vẫy cố chấp không thể để cho Thiên Vũ đoạt lấy tâm thức của mình còn Thiên Vũ vẫn ung dung chờ đợi .
- Ra tay như vậy có hơi quá đáng không Thiên Vũ ?
- So với việc b án nước cầu vinh như mấy lão già đó như thế còn nhẹ chán phải cho bọn chúng biết cái giá phải trả là như thế nào.
Nếu tha cho bọn chúng sẽ có lần 2 và lần tiếp theo cứ như vậy thì thà rằng khống chế lão ta biến lão ta thành một cẩu tử trung thành với chủ có lẽ sẽ tốt hơn nhiều đấy !
Sau một hồi vật lộn với sức mạnh đó thì Thiên Vũ đã thu lại cuốn thư đó rồi đưa cho Tống Quân xem xét .
- Vù !
- Bộp !
- Soạt !
- Quan huynh , có thể xem thành tích của mấy lão già đó được rồi .
- Khụ.............! Ngươi.........!ngươi dám.........????
- Bụp !
Bất ngờ thay , Chu Phúc tung một quyền cực mạnh vào người lão ta đánh văng thẳng vào vách đá cách đó không xa .
- Rầm !
- Lảm nhảm nãy giờ ngươi làm ta bực mình rồi đấy lão già ngu ngốc kia .
- !!!!!?????
- Roẹt !
- Ta coi các người như là một bậc trưởng bối để mấy người đi cùng chinh chiến nào ngờ vì một thứ không có thật đó dám phản bội Kiếm Vương phủ cấu kết Ưng Khấu thành xưa tới bay bọn ta đâu có làm các người chịu thiệt gì đâu mà dám làm điều bất nhân đó hả ??? Được lắm ! Nếu đã vậy thì cũng đừng có trách Tống Quân ta bất nghĩa.
Toàn quân nghe lệnh , sáng sớm ngày mai khởi quân tiến về Ưng Khấu thành cho ta !
- Theo chân Vệ Tướng Tống Quân giết địch có chết cũng phải hãnh diện đứng vững !!!! ( đồng thanh )
- Theo chân Vệ Tướng Tống Quân giết địch có chết cũng phải hãnh diện đứng vững !!!! ( đồng thanh )
Sĩ khí của Vệ Quân đã được đẩy lên cao trào ai nấy đều hùng hục khí thế ngút trời mây còn Thiên Vũ với Chu Phúc cũng mỉm cười nhìn nhau rồi quay lại vào bên trong lều .
- Nội bộ ở đây xem như ổn định rồi còn về phần mấy lão già kia thuộc hạ đó của đệ đã giết bọn họ rồi sao ???
- Đã giết rồi dù có làm thế nào đi chăng nữa thì bọn chúng cũng không khai ra đâu chi bằng cứ tóm lấy tên cầm đầu bọn chúng là được mấy tên còn lại không cần nữa.
Ác giả ác báo không chừa một ai .
- Haiz , sau một thời gian không gặp đệ thông minh quyết đoán không chút do dự hơn trước đây rất nhiều đấy Thiên Vũ !
- Hahahahaha ! Trưởng thành rồi nên suy nghĩ sẽ khác đi so với trước đây .
- Bản tính kiêu ngạo đó của đệ chẳng phải vẫn còn đó thôi ta có thấy thay đổi gì ở điểm này đâu .
- Đó là bản chất vốn có sẵn của đệ là niềm kiêu ngạo của đệ rồi cần gì phải thay đổi .
Thiên Vũ ưỡn ngực tự hào nói .
- Hết nói nổi với đệ !
Chu Phúc cười khổ nhìn Thiên Vũ rồi lấy ra một thứ gì đó .
- Soạt !
- Đây là vật mà cha ta đã cất giữ rất nhiều năm qua về bảo vệ nó sắp tới đệ có lẽ sẽ không có dịp để trở về Ngọc Phong Các à không phải là rời khỏi nơi này rồi đến một nơi rất