Diệp Thanh Hoan lạnh mặt, đặt một chồng báo cáo bí mật trước mặt Cảnh Vương.
Diệp thế tử từ xưa đến nay vẫn luôn nhiệt tình, rất ít khi sắc mặt âm trầm như vậy.
Báo cáo bí mật được đặt xuống, Lý Ngư đang bơi trong bể cá cũng ngừng lại, sợ mình vừa không chú ý, liền bỏ lỡ tin tức gì.
Sau quốc yến hoàng đế gọi Diệp Thanh Hoan và phụ thân Thừa Ân Công ở lại.
Diệp Thanh Hoan luôn cẩn thận giữ mình trong quốc yến, tự nhận mình không có gì đặc sắc vậy mà cuối cùng vẫn bị hoàng đế chọn thông gia với công chúa Kim Tuyệt.
Không thể không nói những lời nói khó thể làm người khác tin được trong thư trước kia đang đần dần xuất hiện trong thực tế.
Hoàng đế có ý định để Diệp Thanh Hoan lấy công chúa.
Tuy nói đã hỏi thái độ của Thừa Ân Công phủ nhưng chuyện liên hôn cũng được coi là quốc sự.
Diệp Thanh Hoan biết rất rõ, cha y Thừa Ân Công cực kỳ trung thành với hoàng đế, tuyệt đối sẽ không nói ra mấy câu như phản đối.
Hôn sự của y cứ như vậy mà được xác định, nhưng mà Diệp Thanh Hoan cũng không lo lắng sinh hoạt sau khi kết hôn.
Trong thư nói, Nhị hoàng tử sẽ hãm hại y giết công chúa Kim Tuyệt, hiển nhiên vị công chúa này cũng là người bị hại.
Diệp Thanh Hoan quyết tâm không thể để Nhị hoàng tử thực hiện dược kế hoạch, còn chuyện sau khi xử lí Nhị hoàng tử xong, công chúa Kim Tuyệt có còn muốn nhận thành hôn với y hay không thì để một bước tình một bước sau.
Từ khi y nhận được bức thư đã bắt đầu theo dõi Nhị hoàng tử và Lục hoàng tử được nhắc trong thư.
Nhị hoàng tử hiện tại ở phủ đệ ngoài cung.
Từ khi việc kết hôn của y được hoàng đế định xuống, người của Mục Thiên Chiêu liền ra vào thường xuyên.
Nhị hoàng tử nhất định đang mưu đồ làm cái gì đấy.
Tuy thỉnh thoảng Cảnh Vương có nhắc nhở nhưng Diệp Thanh Hoan vẫn không tin hoàn toàn bức thư.
Vậy mà càng ngày hiện thực và bức thư càng ngày càng có liên hệ thì y càng phải vực dậy tinh thần, rất nhanh, người của y đã tra ra được kế hoạch của Nhị hoàng tử.
Nhị hoàng tử dự định đúng vào ngày Diệp Thanh Hoan và công chúa Kim Tuyệt tiến cung sẽ dụ công chúa đến Yên Vũ Các rồi giết.
Sau đó gã sẽ đẫn Diệp Thanh Hoan tới rồi để y gánh tội thay.
Chỉ cần Diệp Thanh Hoan đặt chân đến Yên Vũ Các thì sẽ phát hiện thi thể của hôn thê, trên ngực nàng bị thanh kiếm của y cắm —— thanh kiếm này đã được Nhị hoàng tử sớm sai người đánh cắp từ Thừa Ân Công phủ, làm vật chứng cho Diệp thế tử giết công chúa.
Còn Nhị hoàng tử thì sẽ dẫn theo một nhóm ngự tiền thị vệ vọt đến Yên Vũ Các bắt quả tang Diệp thế tử "tại chỗ".
Trong trường hợp có cả người lẫn vật chứng này, Diệp Thanh Hoan dù có trăm miệng thì cũng không thể nào bào chữa.
Kế sách của Nhị hoàng tử nhằm vu oan giá họa Diệp Thanh Hoan, cố ý phá hoại liên hôn, giết chết công chúa giống hệt với phần lớn những gì được nói trong thư.
Nhưng cũng có những chỗ không khớp, đấy là trong thư nói Lục hoàng tử cũng động chân động tay, muốn Diệp thế tử đừng tin Lục hoàng tử dễ dàng.
Nhưng Diệp Thanh Hoan chỉ tra ra được Nhị hoàng tử, còn Lục hoàng tử lại không có động tĩnh gì.
So với Nhị hoàng tử chuyên gia gây chuyện và Tam hoàng tử hận không thể lúc nào cũng tránh chấp với Nhị hoàng tử thì vị Lục hoàng tử này y như người trong suốt vậy, ngay cả dịp quan trọng như quốc yến cung không lởn vởn trước mặt hoàng đế, Diệp Thanh Hoan có chút hoài nghi liệu thư có viết sai không.
Dù sao bức thư kia có quá nhiều lỗi chính tả, Diệp Thanh Hoan có thể kiên nhẫn đọc hết bức thư rồi hiểu nó đã là kỳ tích rồi.
Chẳng qua nếu Lục hoàng tử thật sự như bức thư nói, bọn họ cũng không biết được Lục hoàng tử sẽ hại ai.
Cảnh Vương và Diệp Thanh Hoan thảo luận mãi nhưng cuối cùng vẫn quyết định cho người nhìn chằm chằm Lục hoàng tử.
Mặt khác, bọn họ còn phát hiện, Nhị hoàng tử còn chuẩn bị thạch tín trong bóng tối, tất nhiên là muốn hạ độc, chỉ là tạm thời họ vẫn chưa rõ gã định ra tay với người nào.
Ngược lại bọn họ khẳng định gã không muốn độc chết công chúa Kim Tuyệt vì công chúa nhất định phải bị thế tử Thừa Ân Công dùng kiếm giết chết thì mới có thể vu oan hãm hại, nếu hạ độc chỉ chính là thừa thãi.
Bên Diệp Thanh Hoan vừa sắp xếp kế hoạch xong thì thánh chỉ tứ hôn của hoàng đế rất nhanh đã được phát xuống vào tết Đoan Dương.
Và tiếp đó y phải vào cung tạ ơn.
Bên Cảnh Vương ước định vào cung cùng Diệp thế tử.
Tới ngày tạ ơn, Cảnh Vương từ sớm đã đổi sang trang phục nhẹ nhàng thoải mái, đầu đội mặc quan, bên ngoài tùy ý khác áo gấm màu xanh ngọc vân bạc.
Người bình thường vào cung không được mang theo bội kiếm nhưng Cảnh Vương là hoàng tử cao quý, ngoại trừ đeo bảo kiếm trên eo thì trong giày đằng vân của hắn còn được nhét một thanh dao găm, rất có tư thế chuẩn bị liều mạng với Nhị hoàng tử.
Lý Ngư ở trong bể thủy tinh sốt ruột bới qua bơi lại.
Cậu cũng muốn đi cùng.
Bây giờ Cảnh Vương và tiểu kiều phi chưa thành đôi nên sẽ không có chuyện Thừa Ân Công phủ giúp đỡ Tam hoàng tử.
Đến cuối cùng Nhị hoàng tử và Lục hoàng tử có giống như trong nguyên tác hay không, cậu hật ra cũng không chắc, lỡ đâu khi đọc truyện cậu bỏ lỡ chi tiết nào thì sao chứ?
Bên trong nguyên tác, vị công chúa hoàng gia bị Lục hoàng tử hại chết cậu nghĩ tới nát óc cũng không nhớ nổi tên nàng, tên nàng trong nguyên tác cũng chỉ được nhắc đến một câu rồi hết đất diễn, ngay cả vai phụ pháo hôi cũng không được tính.
Vì vậy cậu chỉ có thể đơn giản nhắc Diệp Thanh Hoan chú ý tới Lục hoàng tử.
Cậu tin rằng một khi mà Diệp thế tử và Cảnh Vương liên thủ thì nếu như Lục hoàng tử thật sự muốn làm cái gì thì nhất định có thể ngăn lại kịp thời.
Cậu chỉ đơn giản muốn ở bên người Cảnh Vương thám thính tình hình trực tiếp để ngừa vạn nhất.
Cậu vốn nghĩ rằng Cảnh Vương đi sẽ mang cậu theo, nhưng đến cuối cùng Cảnh Vương cũng không có mang bình thủy tinh ra.
Không có bình thủy tinh có nghĩa là sẽ không mang cậu đi.
Nếu không thể vào cung cùng với Cảnh Vương thì bằng vào sức của một con cá như cậu thì tuyệt đối không thể vào cung.
Lý Ngư vẫy đuôi, từ bể cá thủy tinh nhảy vọt sang chung trà, nhảy liên tục mấy lần muốn vào bình thủy tinh nhưng cái bình này lại được mài trơn trượt, Cá chép nhỏ cả người đầy nước vừa mới nhảy tới còn chưa giữ được thăng bằng thì đã từ từ trượt xuống thân bình, thiếu chút nữa đầu cá đã chấm đất.
Cảnh Vương nhanh tay nhanh mắt đỡ được cá rồi đặt cá vào trong chung trà hình cánh hoa gần đấy.
Lý Ngư: Hu hu hu, không thả vào trong bình, Cảnh Vương quyết tâm không mang cậu đi thật sao?
Lý Ngư lại nhảy, lần này cậu đánh bạo nhảy lên vai Cảnh Vương, vây cá gắt gao víu chặt lấy áo choàng Cảnh Vương.
Cậu cảm thấy mình đã hóa thành một con diều hâu cực ngầu, đứng ở trên bả vai chủ nhân, thay chủ nhân che phong chắn vũ.
Trên thực tế vây cá ướt đẫm rất nhanh đã làm ướt đồ Cảnh Vương.
Cảnh Vương: "..."
Lý Ngư lăn lộn trên vai Cảnh Vương: A a a không phải vậy mà!
Cảnh Vương gạt đi giọt nước trên mặt, xách cá lên.
Lý Ngư làm cá cưng lâu như vậy cũng biết Cảnh Vương đây là đang khó chịu.
Cảnh Vương rất ít xách cậu kiểu nhéo nhéo đầu cá như vậy, mỗi lần hắn làm vậy là một lần hắn không vui.
Cho nên chủ nhân tức giận sao?
Cá chép nhỏ phạm sai lầm dùng chóp đuôi lấy lòng quấn lấy ngón tay đối phương, nhưng vì đầu cá bị nắm nên không quấn được, chỉ có thể sửa lại cọ cọ tay đối phương.
Cảnh Vương: "..."
Cảnh Vương cho rằng Cá Nhỏ muốn ra ngoài chơi.
Có lẽ gần đây hắn đi đâu cũng mang theo con cá này cho nên nó tưởng rằng nó được đi chơi mỗi ngày.
Thế nhưng tối nay hắn không thể dẫn nó theo.
Hắn và Diệp Thanh Hoan là hai người rất có thể sẽ bị Nhị hoàng tử động thủ, nếu hắn mang cá theo không những không tiện mà bản thân hắn cũng sẽ không thoải mái.
Cảnh Vương vốn dĩ tính tạm thời giao Tiểu Ngư cho Vương Hỉ, nhưng con cá nhỏ này nhảy lên bình thủy tinh còn chưa đủ, nó còn nhảy lên cả vai hắn.
Hừ, xem ra ngày thường hắn chiều nó quá nên giờ gan nó to rồi...
Cảnh Vương chửi thầm cá rồi nghĩ lại nếu như để cá ở trong phủ, nói không chừng lần này đi lại bị trộm mất, dù sao chuyến này hắn đi cũng mượn người ở trong cung.
Cảnh Thái Điện là cần phải đi, vậy không bằng hắn mang cá đến Cảnh Thái Điện ở mấy canh giờ rồi gọi Vương Hỉ đi cùng.
Cảnh