Chương 181:
Anh không giống những gì người khác nghĩ, tận lực thủ thân như ngọc có lẽ là do quá bận, có lẽ là do không thích phụ nữ phương Tây cho nên chưa từng có phụ nữ.
Với anh mà nói, là một người thành công, có quyết đoán, ngoài việc có thể khắc phụ những khó khăn ra còn cần phải vượt qua dục vọng của bản thân.
Cho nên anh muốn thử một chút, có phải thật sự ngoài Diệp Du Nhiên ra, anh đều không có hứng thú với người phụ nữ khác.
Diệp Du Nhiên từ vẻ ngoài cho đến tính cách đều hấp dẫn anh.
Kết hôn đối với anh mà nói, cũng là một chuyện bắt buộc phải làm trong cuộc đời, chọn một người phụ nữ có thể hấp dẫn anh, đây là một quyết định không hề tệ.
Nhưng người phụ nữ này lại không an phận lắm, bản thân anh cũng càng lúc càng không bình thường.
Anh muốn chứng minh bản thân, cũng không phải thật sự là không phải cô thì không thể.
“Hôn tôi.” Anh dập tắt điếu thuốc trong tay, thần sắc trên mặt càng thêm mờ mịt.
Người phụ nữ tiếp rượu ngây người một lúc, cho rằng mình nghe nhầm.
Bùi Chính Thành ngồi một bên đang ôm ấp, trêu đùa phụ nữ, nghe thấy lời Mộ Tấn Dương, lực trên tay không ổn định liền véo người con gái trong lòng một cái khiến cô ta sợ hãi kêu lên: “A, đau…”
Bùi Chính Thành không để ý cô ta, toàn bộ tâm tư đều bị tình hình Mộ Tấn Dương bên kia thu hút.
Người anh em của anh ta hôm nay cuối cùng cũng nghĩ thông rồi, muốn thử một chút tư vị người phụ nữ khác?
“Ngài Bùi, tôi đi vệ sinh một chút.”
“Đi đi.” Bùi Chính Thành trực tiếp đẩy người trong lòng ra, quay đầu nhìn Mộ Tấn Dương bên kia.
Mộ Tấn Dương thấy người phụ nữ tiếp rượu mãi không có động tĩnh gì, trầm giọng thúc giục, vẻ mặt không nhẫn nại: “Mau lên, không được thì đổi người
Những người phụ nữ này càng nhìn càng phiền.
Người phụ nữ tiếp rượu được sủng ái mà lo sợ, nghiêng người qua hôn anh…
…
Diệp Du Nhiên nói muốn mời Lục Thời Sơ ăn cơm, chưa từng nghĩ sẽ tiết kiệm tiền mà còn rất hào phóng thuê hẳn một phòng bao hào hoa.
Hai người vừa nói chuyện vừa đi theo nhân viên phục vụ về phía phòng bao.
Khi đi tới trước cửa một phòng bao đang đóng cửa, đúng lúc một người phụ nữ ăn mặc hở hang từ trong đi ra, Diệp Du Nhiên đi bên phía cạnh tường, lơ đãng nhìn vào trong.
Cảnh tượng bên trong khiến cô trong phút chốc trừng lớn hai mắt.
Người phụ nữ ăn mặc hở hang chú ý đến ánh mắt Diệp Du Nhiên, cũng không nói gì, nhanh chóng đóng cửa lại rồi xoay người đi về phía nhà vệ sinh.
Sau khi đóng cửa lại, tầm nhìn Diệp Du Nhiên bị cản trở nhưng dưới chân cô lại như đã mọc rễ, không đi được một bước.
“Du Nhiên?”
Lục Thời Sơ đã đi lên trước được vài bước mới phát hiện cô không đi theo mình, chỉ đành quay lại gọi cô, mà ánh mắt cô lại nhìn chằm chằm cánh cửa phòng bao, cũng không biết đang nhìn cái gì.
“Sao vậy? Cánh cửa phòng bao có gì đặc biệt sao?” Lục Thời Sơ nhìn cánh cửa phòng bao một cái rồi kéo cô đi về phía trước.
Diệp Du Nhiên bị anh ta kéo đi, bị động bước về phía trước, ngây ngốc nói: “Cánh cửa phòng bao… không đẹp gì cả.”
Nhưng cảnh tượng trong phòng bao lại không ngừng hiện lên trong đầu cô.
Mộ Tấn Dương…