Một phút sau, Trần Tử Phàm bỗng nhiên xông tới, lúc cô ấy còn chưa kịp phản ứng, anh ta đã ôm lấy eo cô ấy, vác cô ấy lên vai, hưng phấn xoay tròn: “Cậu quá tuyệt vời! Trương Thiên Thiên, cậu chính là nữ thần của tôi!”Trương Thiên Thiên bị dọa, sợ hãi giữ chặt áo anh ta, sợ mình rơi xuống, cô ấy sốt ruột nói: “Sao thế?”Không phải người này có vấn đề về tinh thần chứ?Cuối cùng Trần Tử Phàm cũng dừng lại, bỏ Trương Thiên Thiên xuống, anh ta cầm bản nháp kia, hôn mạnh vào nó, sau đó chạy đến bên cạnh, anh ta kích động hất toàn bộ đồ trên mặt bàn xuống đất, một lần nữa lấy một tờ A4 ra, ở trên đó tô tô vẽ vẽ.
Trương Thiên Thiên thật vất vả mới đứng vững, chờ cô ấy kịp phản ứng chuyện gì vừa xảy ra, sắc mặt cô ấy đỏ lên, anh ta vừa mới ôm cô ấy?Dương Minh và Vương Khánh Quốc lại hiểu ra được cái gì, ánh mắt họ sáng lên, bỏ bữa sáng sang một bên, một trái một phải đứng sau lưng Trần Tử Phàm, sau khi nhìn thấy phương pháp tối ưu hóa kia, Dương Minh sợ hãi thán phục: “Con mẹ nó! Thật đúng là không nghĩ tới còn có thể như thế! Dùng biện pháp này để tối ưu hóa, có thể khiến cho thiết kế của chúng ta tăng tốc gấp trăm lần.
”Vương Khánh Quốc gần như muốn thét lên: “Trời ơi, Trần Tử Phàm, sao cậu lại nghĩ ra được biện pháp này? Coi như rùa đen có ở chỗ này, chỉ sợ cũng không nghĩ ra được biện pháp tốt hơn!”Trần Tử Phàm không ngừng bút, giải thích: “Là tôi nhìn thấy trên bản nháp của Trương Thiên Thiên, cô ấy hình như định dùng cách này, chỉ là kẹt lại ở đó.
”Vẻ mặt Trương Thiên Thiên mờ mịt: “A?”Cô ấy gãi đầu.
Từ tối hôm qua đến sáng nay, cô ấy vắt hết óc lên suy nghĩ, nghĩ đến não cô ấy sắp thành bột, cô ấy đi về phía trước, nhìn thấy những thứ Trần Tử Phàm viết trên giấy, nghi ngờ nhớ lại: Mình có nghĩ đến biện pháp này sao?Cô