“Tối hôm qua La Hồ lại có hai người chết đuối, đã là vụ chết đuối thứ 6 trong nửa tháng qua, bây giờ các cơ sở giải trí cùng với ngành dịch vụ xung quanh La Hồ đều bị lệnh dừng hoạt động cả.”
“Thông báo tìm người: tìm học sinh lớp 10 Lưu Thiến Thiến mất tích bên trong núi cao, cao 1,6m, tóc quăn màu nâu….”
“Số người mất tích trong vòng nửa tháng của thành phố này đã đạt tới 137 người, cảnh sát tuyên bố có một nhóm buôn người gần đây đã tiến vào thành phố Kim Bình, yêu cầu tất cả mọi người ban đêm không nên ra ngoài phòng ngừa gặp nguy hiểm”
...................
La Hồ, Cao Dương hòa với ánh trăng đêm xem những tin tức mới nhất này trên điện thoại di động không khỏi thở dài.
Gần đây những loại tin tức bất lương này càng ngày càng khuếch đại, không cần nhìn, Cao Dương cũng biết miêu tả cụ thể phía dưới những tin tức này sẽ đẩy nguyên nhân tới sự kiện linh dị.
Thần kinh, sau khi đất nước dân chủ được thành lập, động vật đều không thể thành tinh nữa, nơi nào còn có cái loại ma quỷ này?
Nếu là có, miễn là trẻ tuổi xinh đẹp, còn không cần lo lắng tới việc sẽ già xấu, dáng dấp còn có thể tùy tiện biến hóa, thật tốt?
Vừa nhìn điện thoại di động vừa suy nghĩ trong đầu nên không có chú ý nhìn đường khiến hắn trực tiếp đụng ngã một người.
Sau khi kịp phản ứng, Cao Dương nhanh chóng quay đầu nhìn lại, liền thấy một người đàn ông ngã ở trên mặt đất.
Nhưng mà, người đàn ông bị đụng ngã cũng không có vẻ tức giận hùng hùng hổ hổ.
Ở dưới ánh đèn, sắc mặt của hắn tái nhợt giống như không có một tí máu nào, thậm chí hai mắt hắn lõm xuống, nhìn thật giống như thận hư quá độ.
Nhìn bộ dáng của hắn, Cao Dương sửng sốt một chút sau đó vẫn mở miệng hỏi.
“Này, ngươi sao không vậy?”
“Không có việc gì”
Người đàn ông lắc đầu chậm rãi đứng lên, hắn nhìn Cao Dương một cái rồi từ bên người Cao Dương đi qua.
“Kỳ kỳ quái quái”
Nhìn thấy phải ứng của người đàn ông, Cao Dương lắc đầu sau liền xoay người chuẩn bị rời đi. Nhưng ngay khi Cao Dương vừa mới xoay người, bả vai bỗng nhiên bị vỗ vào.
Quay đầu nhìn, lại thấy tên kia vừa mới đi thế mà đã trở lại.
“Huynh đệ, ngươi có thiếu tiền không?” - Cao Dương còn chưa mở miệng, hắn lòng như lửa đốt hỏi.
Cao Dương liếc mắt - “Đây không phải là nói nhảm sao? Ngươi xem cả người ta trên dưới quần áo chỉ hơn 100 đồng, người cảm thấy ta thiếu tiền không?”
Nghe được Cao Dương nói, trong mắt hắn sáng lên liền vội vội vàng vàng từ trong túi móc ra một cuộn da dê.
“Huynh đệ, chỗ này của ta có một cái khế ước, chỉ cần ngươi ký nó chẳng những có thể lấy được 100 triệu, thường cách một đoạn thời gian lại có một cô vợ đưa tới cửa, có hứng thú không?”
Mí mắt Cao Dương giật giật đẩy tay người đàn ông đang đặt tên bả vai mình, sau đó xoay người nói:
“Đại ca, ngươi nghĩ ta ngu sao? Nơi nào lại có chuyện tốt như vậy? Hơn nữa ta đối với loại hàng đã xài rồi không có hứng thú”
“Không phải là hàng đã xài rồi, đảm bảo đều còn nguyên, hơn nữa từng cái đều đẹp đến nổi bong bóng, chỉ có điều bọn hắn đều không phải là…..là như vậy, ngươi trước xem một chút cái này xem có hứng thú hay không?”
Tên kia đang giải thích gấp, nhưng mà nói được nửa câu chợt dừng
lại, sau đó đem cuộn da dê cầm trong tay cưỡng ép nhét vào trong tay Cao Dương.
Nhắc tới cũng kỳ, rõ ràng ánh đèn chung quanh có chút tối tăm, nhưng lúc tầm mắt hắn đặt lên cuộn da, Cao Dương lại có thể nhìn thấy rõ ràng chữ phía trên, hơn nữa phía trên cuộn da dê giống như có một loại lực hút vô hình để cho tâm thần Cao Dương không tự chủ được bị hấp dẫn.
Chỉ có điều những chữ này từng cái đều giống như gà bới khiến cho Cao Dương một chữ đều không hiểu.
Lúc lực chú ý của Cao Dương toàn bộ đặt trên cuộn da dê, tên kia một mực đang chú ý tới trạng thái của Cao Dương bỗng nhiên móc ra một thanh dao nhỏ, sau đó nhanh như chớp cắt một dao lên tay đang nắm cuộn da dê của Cao Dương.
Trong nháy mắt máu tươi theo vết thương nhỏ xuống phía trên cuộn da dê.
Cao Dương thế nào cũng không nghĩ tới tên này lại là một người điên, không nói lời nào liền móc dao ra cho mình một nhát.
Bị đau, Cao Dương không khỏi buông lỏng cuộn da dê ra lấy tay che vết thương lại, sau đó một cước đạp người đàn ông ngã lăn trên mặt đất.
“Khốn nạn, ngươi làm gì thế?”
Nhưng đối với phản ứng của Cao Dương, người đàn ông lại hồn nhiên không để ý, thậm chí sau khi bị đạp, tầm mắt hắn vẫn nhìn chòng chọc vào cuộn da dê trên mặt đất.
Khi thấy máu của Cao Dương rơi trên cuộn da dê giống như bọt biển bị hấp thu, trên mặt hắn lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
“Chấp nhận, nó chấp nhận, ta giải thoát, ha ha ha, ta giải thoát…” - Một bên điên cuồng la hét, một bên hắn giống như bị điên chạy đi.
Sau khi trợn mắt há mồm nhìn người đàn ông chạy đi, Cao Dương tỉnh hồn lại mới cười khổ một tiếng - "ĐM, còn tưởng rằng gặp tên lừa đảo, kết quả lại là một người điên."
Cũng may tên vừa rồi cầm chỉ là một thanh dao nhỏ, vết thương cũng không sâu lắm, tùy tiện tìm một cái tiệm thuốc ở phụ cần nhờ người băng bó một chút liền xong.
Nhưng ngay khi Cao Dương chuẩn bị rời đi, vốn cuộn da dê đang nằm trên mặt đất bỗng nhiên phát ra hồng quang, cùng lúc đó, vết thương trên tay hắn cũng có hồng quang phát ra. Trong sự kinh ngạc của hắn, vết thương của hắn lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được khép lại.
Chờ sau khi vết thương khép lại, cuộn da dê trên mặt đất chậm rãi bay lên, sau đó cứ như vậy rơi vào trong tay Cao Dương.
Đồng thời, đám chữ như gà bới trong cuộn da dê hoàn toàn biến đổi, vài chữ mở đầu to tướng trực tiếp khiến cho trái tim Cao Dương dần dần trầm xuống….
“Minh Hôn Khế Ước!”
.......................................................
Nói rõ: Nữ quỷ bên trong khế ước chưa từng ký kết qua khế ước trước đây, người khác nhau ký kết khế ước với nữ quỷ cũng khác nhau, vấn đề này về sau sẽ có giải thích, cho nên tuyệt đối bảo đảm nữ quỷ đều không phải hàng secondhand!