Tắt điện thoại.
Biểu tình Nguyễn Y Hàm bình tĩnh đi vào phòng khách, cô ngồi trên sô pha ăn mấy viên anh đào.
Bộ dáng A Ly như cũ thẩn thờ, giống như khúc gỗ đứng ở một góc trong phòng khách.
Nguyễn Y Hàm ngẩng đầu nhìn nhìn nàng: "Ngày mai nếu dì Tần hỏi tới chuyện bạn gái của tôi, em liền nói đã chia tay."
Trong mắt A Ly đều là nghi hoặc.
Nguyễn Y Hàm có bạn gái? Nàng là cận vệ của cô, cơ hồ 24 giờ đều đi theo cô.
Tiểu thư nhà nàng có thói quen sạch sẽ đến lợi hại, tuy rằng như lão phu nhân nói, bên người toàn là đám bằng hữu phú nhị đại(*) không ra gì, nhưng cô lại cực kỳ bắt bẻ, không để người nào ở trong mắt.
(*) phú nhị đại: nghĩa là thế hệ giàu có đời thứ 2, được sử dụng để chỉ những cậu ấm cô chiêu.
Nguyễn Y Hàm mặt vô biểu tình nhìn A Ly liếc mắt một cái.
A Ly gật đầu: "Vâng."
Trong lòng nàng chợt lạnh, luôn cảm giác Nguyễn Y Hàm nơi nào đó không giống lúc trước.
Tuổi tác Nguyễn nãi nãi đã lớn, tuy rằng tinh thần trạng thái không tệ, nhưng thời gian đi ngủ đều rất sớm.
Thời điểm Nguyễn Y Hàm đi đến, bà đang ở kia chuẩn bị nước ngâm chân, trong nhà người hầu không ít, chính là nãi nãi chuyện gì có thể đều tự tay làm lấy, bà đã từng nói với Nguyễn Y Hàm, chính mình ngày trước trải qua không ít gian khổ, có thể tự mình động thủ thì không cần sai bảo người khác. Trong nhà cũng không nên xem thường người hầu, chỉ là công việc bất đồng, người sinh ra đều bình đẳng, sống ở trên đời này đều không dễ dàng, ai cũng muốn nhận được sự tôn trọng.
Lúc ấy Nguyễn Y Hàm căn bản không để ở trong lòng, chỉ là cười bà nội cổ hủ.
Hiện giờ, cô lại đi qua, đoạt lấy ấm nước trong tay bà nội: "Để con giúp người."
Nguyễn nãi nãi bị đẩy ngồi ở trên giường, bà ngồi ở kia, chần chờ nhìn chằm chằm Nguyễn Y Hàm đến nửa ngày.
Bà luôn là sợ cháu gái gây ra chuyện lớn.
Nguyễn Y Hàm cúi đầu, giúp bà nội điều chỉnh nhiệt độ nước: "Bà nội, con nằm mơ, mơ thấy ba mẹ."
Tâm Nguyễn nãi nãi run lên, mũi có chút chua xót.
Nguyễn Y Hàm đem vớ của bà nội đang mang cởi ra, xoa bóp chân cho bà: "Ba mẹ nói con không có chăm sóc người tốt, làm người chịu khổ."
Nguyễn nãi nãi đỏ mắt, lời nói ẩn nhẫn: "Con biết là tốt."
Nguyễn Y Hàm "Vâng" một tiếng, cô từng chút từng chút xoa nắn chân bà nội, cô không thể ở trước mặt bà nội thay đổi quá mức rõ ràng, bà nội nếu biết cũng không có việc gì, nhưng nếu để Tần Thấm phát hiện nổi lên lòng nghi ngờ liền sẽ phiền toái.
"Bà nội, con đã an bài bác sĩ Lilo, về sau định kỳ mỗi tháng sẽ kiểm tra não cho người một chút."
Nguyễn nãi nãi chân được ngâm thực thoải mái, âm thanh cũng mềm xuống: "Như thế nào không tìm Tiểu Sở đến xem?"
Bác sĩ Sở vẫn luôn phục vụ Nguyễn gia, bà như thói quen đều sẽ gọi đến.
Tay Nguyễn Y Hàm dừng một chút, "Bác sĩ Sở am hiểu chính là ngoại khoa, người già đều phải chú ý thêm vấn đề xuất huyết não không phải sao? Gia gia của bằng hữu con hai ngày trước đã ngất đi, thiếu chút nữa không tỉnh lại được, nên cẩn thận kiểm tra não vẫn tốt hơn."
Nguyễn nãi nãi không hề nhiều lời.
Căn nhà lớn như vậy, bà cùng cháu gái sống nương tựa lẫn nhau.
Bà sống hơn nửa đời người, sống cũng đủ lâu rồi, không sợ chết.
Chính là bà sợ khi rời đi rồi, cháu gái sẽ sợ hãi.
"Đừng lo lắng cho ta, nhìn xem con cũng già đầu rồi, tìm được người mình thích đi rồi đến nói chuyện với ta."Bà nội lại bắt đầu dong dài, bà biết cháu gái thích nữ nhân: "Vô luận là nam nhân hay nữ nhân đều tốt, con nên tìm một người thật lòng yêu thương chăm sóc con, bà nội tuổi đã cao, sợ nhìn không tới một ngày kia."
Nguyễn Y Hàm trầm mặc trong chốc lát, gật gật đầu: "Vâng."
Từ trong phòng bà nội đi ra.
Nguyễn Y Hàm cũng đi tắm rửa một cái.
Tắm rửa xong, cô nhìn chính mình trong gương, duỗi tay, trực tiếp tự tát vào mặt hai cái, âm thanh vang lên, "bốp bốp".
Dùng toàn lực.
Sau một lát, gương mặt trắng nõn liền sưng lên, mấy cái dấu tay kia phi thường rõ ràng.
Giờ khắc này, Nguyễn Y Hàm càng là hận bản thân mình.
Vừa rồi bà nội nói muốn cô tìm một người thật lòng yêu cô, chăm sóc cô, trong đầu cô cư nhiên hiện lên gương mặt Tần Hải Dao.
Nguyễn Y Hàm, mày thật đúng là ngu ngốc!
Mày chẳng lẽ đã quên nàng đối với mày lừa gạt ra sao, quên Tần gia đối với mày làm hết thảy chuyện gì rồi sao?!
Sáng sớm hôm sau.
Tần Thấm liền tới đây, bà ta cùng lão thái thái dùng bữa sáng, thời điểm cơm nước, bà ta nhìn nhìn báo chí, giương mắt hỏi A Ly đang đứng ở một bên: "Bạn gái cũ của A Hàm cô có biết không?"
Bạn gái cũ?
Nguyễn nãi nãi buông xuống muỗng cháo, nhìn chằm chằm A Ly.
Thật may ngày hôm qua Nguyễn Y Hàm đã dặn dò, A Ly cúi đầu: "Đã chia tay rồi ạ."
Chia tay?
Trong mắt Nguyễn nãi nãi vừa mới thấp thoáng kinh hỷ liền nhịn không được oán giận: "Đứa nhỏ này, chuyện khi nào sao chưa từng nghe nói qua."
Tay Tần Thấm cầm tờ báo run run, bà ta cười tủm tỉm nhìn Nguyễn nãi nãi: "Hài tử đã lớn, không nói với người cũng không phải chuyện lạ."
Nguyễn Y Hàm từ bên ngoài chạy bộ về tới, cô thấy bà nội cùng Tần Thấm đang ở cùng nhau uống trà nói chuyện phiếm, cũng giống như trước kia cô mệt mỏi phất phất tay: "Dì Tần đã đến."
Tần Thấm nhìn cô cười cười.
Nguyễn Y Hàm xoay người làm bộ đổi giày, cô cúi đầu gắt gao cắn môi.
Cô thậm chí có thể nghe thấy tim mình đập dồn dập cỡ nào, toàn thân Nguyễn Y Hàm dùng hết sức lực mới có thể khắc chế xúc động muốn xông lên trước xé nát gương mặt Tần Thấm.
Nguyễn nãi nãi nhìn cô một cái hừ lạnh: "Ngày mai là sinh nhật con, không cho phép con ra ngoài lêu lổng, liền ở nhà cho ta."
"Ai nha, không chậm trễ chuyện này là được."
Theo thói quen lười nhác trước kia, Nguyễn Y Hàm thích nhất chính là hướng bên ngoài chạy đi cùng các bằng hữu, đua xe, cưỡi ngựa, chơi golf...... Chưa từng có trò nào không chơi qua.
Tần Thấm vẫn luôn thực sủng cô, bà ta nhìn Nguyễn nãi nãi: "Hài tử còn nhỏ, cũng đừng cho A Hàm áp lực quá lớn, quay đầu lại tìm người giúp đỡ."
Nguyễn nãi nãi hận rèn sắt không thành: "Còn nhỏ đâu? Đều đã 25 tuổi rồi!"
Nguyễn Y Hàm cợt nhả đi qua dùng bữa sáng.
Nếu là trước kia, cô sẽ thật sự cho rằng Tần Thấm cưng chiều cô, che chở cô, không cho cô có áp lực quá lớn.
Hiện tại cô mới biết được, Tần Thấm đã sớm tại bên người cô bố trí quân cờ của mình, dần dần đào rỗng Nguyễn gia.
Buổi chiều.
Nguyễn Y Hàm để A Ly đi tìm một ít tài liệu cùng vài tin tức.
Cô lăn qua lộn lại trong thư phòng nhìn xem, cau mày, không nói một lời.
A Ly như pho tượng đứng bên cạnh, chỉ là trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Một lát sau, Nguyễn Y Hàm nâng nâng mắt, tay tùy tiện cầm lấy tách cà phê trên bàn: "Muốn hỏi cái gì?"
A Ly môi mấp máy một chút: "Đại tiểu thư...... Người gần đây làm sao vậy?"
Dựa theo khoảng thời gian trước kia.
Thời điểm này, Nguyễn Y Hàm nên đi spa, sắp đến sinh nhật, cô khẳng định muốn bản thân càng thêm xinh đẹp, đi khắp nơi mua sắm.
Nguyễn Y Hàm nhìn chằm chằm A Ly một lát, quay đầu đi.
A Ly ngày thường không nhiều lời.
Nhưng nàng quá mức xúc động.
Lúc trước, nếu không phải nàng không nghe lời đi tìm Tần Hải Dao, sự tình về sau có lẽ cũng sẽ không diễn biến thành như vậy.
Cô có lẽ thật sự sẽ cùng bà nội rời đi.
Có rất nhiều chuyện, vẫn là nên để ở trong lòng.
Đồng hồ "Tích tắc", "Tích tắc" vang lên.
Mãi cho đến ban đêm.
Nguyễn Y Hàm đều ôm