Cái thân già đầy tuổi còn phải đi tranh đi cướp, nếu như ông ta ngã xuống, chỉ sợ trong vòng năm năm tới, nhà họ Liễu sẽ hoàn toàn biến mất trong ở Hải Phòng này.
Lúc này, Giang Anh Tuấn đang đen mặt nhìn một đám người trước mặt mình, ánh mắt anh âm u, lửa giận trong lòng bùng lên ngùn ngụt.
“Chủ tịch, đã điều tra được, những giấy tờ bị tung ra thật sự là giấy tờ năm ngoái của chúng ta, thế nhưng những số liệu bên trong đã bị sửa đổi.
Những giấy tờ đó đó đã sớm được niêm phong và cất vào trong kho của công ty… Trưởng phòng tài chính siết chặt tay mình, đứng ở giữa run run nói xong rồi vội vàng cúi đầu lùi lại ví trí cũ.
“Tài liệu bị trộm không thể trách mọi người được, nhưng thời điểm đó tôi đã kiểm tra qua, hoàn toàn không có vấn đề gì”
Ánh mắt sắc bén đảo qua đám người, huyệt thái dương của Giang Anh Tuấn đang nhảy lên liên tục, nếu như lúc đó anh kiểm tra ra được thì sao có chuyện này xảy ra.
“Chủ tịch, lúc trước chúng tôi đã kiểm tra qua hoàn toàn không có vấn đề gì.
Tài liệu không bị mất, thậm chí không hề có dấu vết bị lục lọi, ngay cả cửa kho cũng không bị phá khóa”
Trong lúc kiểm tra mọi người đều thắc mắc, tên trộm đã vào được bằng cách nào, trong nhà kho không hề bị mất mát thứ gì, mọi việc có vẻ bất thường nhưng không hề tra được điều gì, sau đó mọi người đều quên mất chuyện đó.
“Bên trang web xử lý sao rồi? Gia đình đến gây sự đã được an ủi chưa!
Những đối tác ồn ào muốn hủy hợp đồng đã thương lượng xong chưa? Tập đoàn Sunrise phát lương cho mấy người không phải để mấy người đến công ty chơi, mau đi làm ngay lập tức!”
Càng nghĩ