Nhiệm vụ sinh đẻ - Full

ĐÊM ĐẦU TIÊN


trước sau

Advertisement

CHƯƠNG 33: ĐÊM ĐẦU TIÊN

Anh cong khóe môi, trên gương mặt bình tĩnh
trước sau như một của anh lộ ra nụ cười hiếm
thấy.

Cố Hạnh Nguyên đứng ngây ra một hồi,
không ngờ nụ cười của người đàn ông này lại
khiển người ta hồn xiêu phách lạc đến thế, còn
đẹp hơn gương mặt cứng đơ của anh gấp mấy
trăm, mấy ngàn lần.

Nhưng mà đáng tiếc nụ cười này lại cực kỳ
gian ác.

Phảng phất như một đóa hoa ăn thịt người
được bao bọc bởi lớp vỏ ngoài bóng bẩy, chỉ
cần bạn vô ý đắm chìm vào nụ cười của anh thì
chắc chắn sẽ tan xương nát thịt…

Sóng lưng Cố Hạnh Nguyên bỗng nhiên lạnh
ngắt, cô mím môi không dám lên tiếng.

“Em sao thế, sợ rồi à?” Anh mỉm cười trêu
đùa nói: “Nếu em thắng, anh sẽ có cách để
cho em bàn giao với ba anh, rời khỏi Bắc Minh

thị, hơn nữa còn được một khoản tiền bồi
thường…”

Rõ ràng Bắc Minh Thiện đã sớm biết cô làm
thế nào để đạt thành giao dịch với ba anh, nếu
không phải là tự nguyện vậy khát vọng lớn
nhất của cô chính là tự do.

Không chờ Bắc Minh Thiện nói xong, Cố
Hạnh Nguyên đã vội vàng nói: “Được!”

“Ha ha ha…” Tiếng cười trầm thấp phát ra từ
chỗ sâu nhất trong cổ họng anh, nghe như
tiếng sóng xô dưới lòng biển sâu: “Cố Hạnh
Nguyên, có vẻ em rất chắc chắn mình sẽ thắng
nhỉ?”

Sắc mặt Hạnh Nguyên cứng ngắc một lú sau
đó hít sâu một hơi, dũng cảm nhìn anh nói:
“Đương nhiên! Em tin tưởng anh sẽ không
dùng thủ đoạn thấp hèn để ép em khuất phục,
cho nên em sẽ không thua!”

Trên thực tế cô biết với Bắc Minh Thiện rất
kiêu ngạo chắc chắn anh sẽ không bỏ thuốc
cô giống như Lý Đỉnh Thịnh, bởi vì anh xem

thường những thứ đó.

Ánh mắt Bắc Minh Thiện lóe lên tia khen
ngợi, vành môi hoàn mỹ hơi mỉm cười “Rất tốt.
Cố Hạnh Nguyên, anh đã bắt đầu không đợi
được dáng vẻ bị thua của em rồi…”

Cố Hạnh Nguyên liếc mắt nhìn Bắc Minh
Thiện, đột nhiên cô cảm thấy cô rất muốn biết
người phụ nữ trong xe anh tối qua là ai, nhưng
người đàn ông này không chỉ kín như bưng mà
còn đánh ngược lại cô không ngờ lại mặt dày
vô liêm sỉ muốn cô từ thư ký trở thành tình
nhân của anh.

Cố Hạnh Nguyên không biết tại sao khi nhìn
nụ cười trên khóe miệng của anh thì cô cảm
thấy dưới vẻ ngoài đẹp trai của người đàn ông
này dường như là một trái tim vô cùng xấu xa…

Sáng hôm sau.

Ngày đánh cuộc đầu tiên của bọn họ bắt
đầu.

Cố Hạnh Nguyên cho rằng đây không chỉ là
một trận cá cược giữa ông chủ và thư ký, hay

Cố Hạnh Nguyên bất đắc dĩ đi tới bên
giường vừa dìu anh đứng dậy, vừa cười khúc
khích nói: “Bảo anh đeo túi nước tiểu anh sống
chết cũng không đeo. Thật không biết bệnh
sạch sẽ của anh nặng đến cỡ nào nữa? Hơn
nữa, ban ngày không phải anh tự tiểu một
mình được sao? Tại sao đến đêm lại tìm em dìu
anh chứ?”

Bắc Minh Thiện cau mày, dưới sự giúp đỡ
của cô dời người từ trên giường xuống đất.

—————————-



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện