Sau khi hoà hảo với Bạch Chỉ rồi, Tần Cúc Cự kích động thấy được ánh rạng đông của hy vọng.
Tần Cúc Cự ngày xưa từng tự tay viết xuống hướng đi của tình tiết câu truyện, nay nếu nàng cố gắng cũng không phải không thể sửa đổi. Trong nguyên tác Bạch Chỉ và Long Kiểu Nguyệt thế như nước với lửa, gặp nhau là đỏ mắt, nhưng hiện tại không giống! Tần Cúc Cự đã dùng mị lực nhân cách của mình xoay chuyển một bộ phận càn khôn nho nhỏ. Tuy rằng đây chỉ là một bước nhỏ, nhưng đó lại là một bước lớn của Tần Cúc Cự sau khi khổ bức xuyên qua nha!
Xoay chuyển tình tiết! Đánh vỡ nhân tố không thể đối kháng! Đối đầu với trư cước quang hoàn chói mù mắt của nam nữ chủ! Thế giới hoà bình nhân ma không xâm phạm, người tốt một đời bình an! Sau khi "xuyên" vào thành nữ nhị gặp may mắn nhưng cuối cùng chết thảm trong [Tiên hiệp Hạ Nhược Hoa] này, phá hư con đường cuồng ngạo tận trời của nam chủ, thuận lợi sống sót, đây chính là mộng tưởng bức thiết lớn nhất của Tần Cúc Cự!
Sau khi nàng và Bạch Chỉ làm hoà, thời gian tựa như bị kéo dài tiến độ, trong nháy mắt đã vượt qua ba năm. Giải quyết giá trị cừu hận của Bạch Chỉ rồi, Long Kiểu Nguyệt mỗi ngày đều ở Linh Tê Đài trên Tiên Xu Phong của Trường Lưu, bày ra kế hoạch phá hoại nội dung vở kịch, ảo tưởng về cuộc sống tốt đẹp nhà giàu phú hộ của mình ngày sau, đi theo Lục thúc vẻ mặt khổ đại cừu thâm căm hận bất mãn, mệt muốn chết đi sống lại học [Cửu thiên dẫn lôi quyết] không truyền ra ngoài của Long Đình thế gia.
Lúc ban đầu, Long Kiểu Nguyệt vẫn một mình ở Thanh Nhã Hiên nguyên bản thuộc về Bạch Chỉ ở Tiên Xu Phong của Trường Lưu, rồi sau đó Bạch Chỉ và nàng làm hoà, thấy nàng cả ngày luyện công quá mệt mỏi, Chu Vân Vân bên cạnh lại thích so đo, A Ninh lại mặc kệ sự đời, cho nên tự thỉnh trở về Thanh Nhã Hiên chiếu cố nàng.
Long Kiểu Nguyệt đối với việc này cảm động không thôi, lại kiên định với phán đoán mình đã thay đổi được tình tiết.
[Phệ tâm ma cổ] mà tên ma tôn bị đau mắt kia hạ nàng, mỗi đêm trăng tròn hàng tháng đều đúng giờ phát tác, lần nào cũng cần một giọt huyết của ma tôn để giải cổ. Có lẽ bởi vì Trường Lưu là tu chân danh môn, nào có ai sẽ đoán được mỗi tháng khi trăng tròn như cái mâm đều có một tên đại ma đầu mà nghe tên thôi cũng đủ để đám mãnh thú trên Trường Lưu biến sắc sẽ bay bay lên Trường Lưu, vội tới chỗ phong chủ của Tiên Xu Phong, tiểu thư cần mẫn luyện công của Long Đình để đưa một giọt ma huyết...
Lần gần nhất nhìn thấy ma tôn, Long Kiểu Nguyệt chống đầu nhìn Bạch Chỉ ngất đi bên cạnh, ngồi trên ghế trúc, cánh tay chống cằm, nhìn dung nhan say ngủ không hề phòng bị của Bạch Chỉ.
Bình thường người tu đạo đều có thể tự khống chế kinh mạch. "Thất hồn dược" của thế gian chỉ có thể đối phó thường nhân bình thường, Bạch Chỉ đạo pháp xuất sắc, tự nhiên có thể sử dụng hành mạch trong lòng bàn tay ép "thất hồn dược" ra.
Thuốc này là do ma tôn đưa cho nàng, ma dược chuyên khắc chế người tu tiên, vô sắc vô vị, dược hiệu mãnh liệt, nhưng thời gian rất ngắn, bị Tần Cúc Cự so sánh với thuốc mê phiên bản áp súc tăng cường.
Dược này, khụ khụ, là cống phẩm đặc biệt mà ma tôn đại nhân dùng để phục vụ ham thích không thể miêu tả của hắn cho đám hậu cung ở điện Lăng Tiêu chỗ Ma giới.
Ánh trăng bạc lạnh như nước, phác thảo hình dáng ôn nhuận của Bạch Chỉ, da thịt như ngọc không tỳ vết thật ra làm cho Long Kiểu Nguyệt nhìn cũng nhập thần.
Ma tôn lặng yên không tiếng động theo khe hở trên cửa sổ bằng trúc, giống như một làn khói nhẹ bay vào, đứng sau lưng Long Kiểu Nguyệt, dùng ngữ khí chán ghét nói: "Ngươi nhưng thật ra lại quen với ma cổ mà bản tôn hạ cho ngươi, mới đầu khóc lóc giãy dụa kêu gào thống khổ biết bao."
Long Kiểu Nguyệt chỉ ôm cằm, ngay cả tư thế cũng không biến đổi.
Hừ, ta coi [Phệ tâm ma cổ] là dì cả đến mỗi tháng một lần, còn ngươi chính là tiểu tri kỷ lên núi đưa cho ta băng vệ sinh Sophie giải quyết khó khăn. Nghĩ như thế, trong lòng Long Kiểu Nguyệt đã sớm thoải mái hơn.
Ma tôn lại ngạo kiều hừ một tiếng, theo ánh mắt của nàng nhìn Bạch Chỉ ở trước mặt nghiêng người đỡ trán ngủ, ánh mắt lại bắt đầu loé lên ý dâm muốn thu nạp hậu cung, chậc chậc nói: "Nếu không phải giữ ngươi còn có việc dùng, đại sự của bản tôn còn chưa hoàn thành, tạm không muốn kinh động Trường Lưu thì bản tôn thật ra muốn đem nữ đệ tử này về. Luận tư sắc cùng thiên phú, Trường Lưu trừ lão quái vật kia, còn có người nào có thể không bôi nhọ phiên căn cốt này của nàng ấy? Ở chỗ này cũng chỉ bất quá là một tên vô danh tiểu tốt tầm thường cho mà thôi."
Long Kiểu Nguyệt mắt sắc liếc hắn một cái, được được được, người ta làm gì đều là bôi nhọ, khắp thiên hạ phàm là người nào có cái mặt ưa nhìn, lại không mở to mắt trông mong nhìn vào hậu cung của ma tôn đại nhân ngài, kia đều là uổng phí của trời, đều là tầm thường vô vi.
Tay ma tôn để bên môi Long Kiểu Nguyệt, Long Kiểu Nguyệt chần chừ, đắn đo, dùng ngữ khí giống như một đầu chó săn khăng khăng một mực của ma tộc, trông mong nhìn hắn, mở miệng nói: "Ma tôn đại nhân, tiểu nhân có một yêu cầu quá đáng."
Lăng Vân Tiêu có chút kinh ngạc, nhưng lại bất động thanh sắc thu hồi tay, hỏi: "Cái