“Ba, ba nấu cơm vất vả rồi, miếng thịt đầu tiên cho ba.
Mẹ giúp ba cũng rất vất vả, miếng thứ hai này cho mẹ.
Hôm nay chị họ khó lắm mới được tới đây, chị thích ăn cái thì thì cứ gắp.
Được rồi, ăn cơm thôi.
” Tô Ngư sắp xếp người trên bàn cơm một cách rõ ràng.
“Aidaaa, thịt con gái tôi gắp thật thơm mà.
Đồng chí Tiểu Lý, nếm thử hiếu kính của con gái anh đi.
” Ba cô cười vui vẻ, vẻ mặt hạnh phúc, còn nói: “Xảo Mạn cứ ăn thật no vào nhé, hiếm khi tới được một lần.
”
Lý Lâm cười nhìn hai cha con ăn đến miệng nở hoa, mỗi người gắp một đũa đậu đũa, gia nhập đội quân ăn cơm: “Đồng chí Tô, tay nghề anh lại tiến bộ rồi, đậu đũa vừa mềm vừa giòn, rất ngon, Xảo Mạn nếm thử đậu đũa đi con.
”
Đồng chí Tô: “Không tiến thì lùi, tôi quản dạ dày của cả nhà, tất nhiên phải tiến bộ rồi.
”
Tô Ngư vội vàng ăn cơm, chờ miệng rỗng mới nói: “Ba chính là đầu bếp giỏi nhất.
”
Thức ăn rất ngon, nhưng Chu Xảo Mạn lại ăn như nhai sáp, mặc dù bình thường cô ta có thể nói hai câu, cả nhà Tô Ngư cũng không lạnh nhạt với cô ta, nhưng suy cho cùng cô ta