"Xảo Mạn, sao con lại tới đây?" Lý Hồng đang nghĩ cách bác bỏ Tô Ngư ai ngờ Chu Xảo Mạn đang vẫy tay bước nhanh về phía bọn họ.
Chu Xảo Mạn ngừng một chút, mới không nhanh không chậm đi tới: "Mẹ, dì ba, Tiểu Ngư, mọi người làm sao vậy?"
Lý Hồng: "Không có gì, bọn mẹ đang nói chuyện về bạn trai của con với Tiểu Ngư.
”
Chu Xảo Mạn sửng sốt, tức giận: "Mẹ, sao mẹ! ! Con bảo mẹ đừng nói ra, sao mẹ lại thế…”
“Cái gì? Việc tìm bạn trai cho con có gì không thể nói? Mẹ muốn nói đấy, mẹ sẽ để cho tất cả mọi người đều biết chuyện vui này của con.
" Lý Hồng lập tức cao giọng phản bác.
Chu Xảo Mạn: "Mẹ.
Thôi quên đi, có gì chúng ta về nhà nói sau.
"
Nơi này có nhiều vây xem như vậy, ai biết cuối cùng chuyện gì sẽ bị truyền ra ngoài.
“Về nhà gì? Chúng ta cứ ở chỗ này thẳng thắn vô tư mà nói.
" Lý Hồng không vui, khó khăn lắm mới có chuyện tốt, bà ta muốn cho Lý Lâm biết, hơn nữa còn phải hâm mộ ghen tị bà ta.
Lý Lâm cũng đã quá hiểu Lý Hồng, nhất thời không nói gì, người chị này của bà từ nhỏ đến lớn đều luôn muốn hơn thua với bà, mọi chuyện đều muốn cái tốt hơn bà, nghĩ đến chuyện cũ lại thấy chán ghét, nói: "Được rồi, nếu đã như vậy