Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 560


trước sau

Thái Thấm Nguyệt trong lòng nghĩ, nếu không phải bởi vì yêu cầu người kia vừa vặn là Lương lão, cùng Ôn gia bọn họ không có giao thoa gì, vừa vặn lại cùng Giản Nhất Lăng có liên quan, bà đều khinh thường cúi đầu mà mở miệng nói chuyện này.

Giản gia ở cái địa phương nào, Ôn gia ở kinh thành lại có cái địa vị gì, nếu không phải lần này sự tình vừa khéo, Ôn gia căn bản là không cần cầu đến sự trợ giúp của Giản gia.

Ôn Noãn hôm nay mang theo con gái ra tới là muốn cùng con gái hảo hảo ở chung với nhau.

Kết quả Thái Thấm Nguyệt nguyên lai là dụng tâm kín đáo.

Sớm biết như vậy, bà còn không bằng không đáp ứng với Thái Thấm Nguyệt.

Giản Nhất Lăng sau một lúc lâu không trả lời, Ôn Nhược liền hỏi lại một lần nữa, "Nhất Lăng, em nghĩ như thế nào?"

"Em cùng Lương tiên sinh không phải mối quan hệ có thể tùy tiện mà thiếu một cái nhân tình." Giản Nhất Lăng ăn ngay nói thật.

Cô cùng Lương Thước thuộc về quan hệ hợp tác, đều là việc nào ra việc đó.

Giản Nhất Lăng đối với hầu hết mọi người đều là cái dạng quan hệ này, không nợ nhân tình.

Duy nhất một cái ngoài ý muốn lại xảy ra ở trên người Địch Quân Thịnh.

"Nhưng mà ông ấy đã tới tham gia tiệc sinh nhật của con, còn tặng quà sinh nhật cho con." Thái Thấm Nguyệt không cảm thấy đến phân thượng này, còn không thuộc về phạm trù không thể thiếu nhân tình.

Ôn Noãn sắc mặt trầm đến càng thêm rõ ràng.

"Chị dâu cả, Tiểu Lăng đã nói là không phải quan hệ thiếu nhân tình."

"A Noãn, em phải hiểu, việc này có thể lớn cũng có thể nhỏ, Ôn gia là nhà mẹ đẻ của em, chị là chị dâu cả của em, em vì không nghĩ muốn thiếu nhân tình người khác liền không màng đến chuyện người thân sẽ gặp phải phiền toái càng lớn hơn sao?"

Ôn Noãn rũ mắt, hôm nay chị dâu cả nếu là nói với bà như vậy, thì bà cũng liền nhận giúp.

Nhưng nói đến chính là con gái của bà, Ôn Noãn tính tình liền có chút đại.

Hơn nữa vốn đang bực bội vì Thái Thấm Nguyệt trước đó không có nói rõ ràng đem bọn họ lừa ra tới đi dạo phố.

"Tiểu Lăng, chúng ta đi về trước đi." Ôn Noãn đứng dậy, lấy túi xách liền đi.

Thái Thấm Nguyệt nhìn thấy Ôn Noãn một chút mặt mũi đều không cho, nói đi là đi, hỏa khí liền lên.

"Chị là chị dâu cả của em, muốn nhờ em giúp một chút mà thôi, em đến nỗi phải làm thành cái dạng này sao?"

"Chị muốn em hỗ trợ, trước tiên có thể nói, nhưng mà lừa dối chúng em như vậy không được! Hơn nữa vừa rồi Tiểu Lăng đều nói như vậy, là chị không chịu thuận theo không chịu buông tha. Nói tốt chỉ là tùy tiện nhắc tới, kết quả nói xong rồi còn không chịu buông, chị căn bản liền không phải muốn hẹn chúng em đi dạo phố, chị chính là vì muốn tìm Tiểu Lăng giúp chị giải quyết phiền toái!"

Ôn Nhược một bên lôi kéo Ôn Noãn, một bên khuyên hai người, "Đừng cãi nhau, không có chuyện gì ghê gớm cả, em họ Nhất Lăng không muốn hỗ trợ cũng không có gì, chúng con chính xác là chỉ nhắc tới như vậy, cũng không phải cầu mọi người cái gì. Mẹ con nói như vậy cũng là vì quá thương tâm."

Thái Thấm Nguyệt cũng nói theo, "Không sai. Nhược Nhược nói là có lý nhất."

Lời nói cũng đều là Ôn Nhược cùng mẹ của cô nói.

Ôn Noãn vẫn quyết định mang Giản Nhất Lăng rời đi.

Vốn dĩ quan hệ cùng với con gái đã không thuận lợi, lại phải ở cục diện xấu hổ như vậy rời đi, liền càng không biết như thế nào cho phải.

###

Địch Quân Thịnh phát hiện hôm nay từ khi về nhà đến bây giờ, thỏ con không tự giác mà phát ngốc bốn lần.

Thoạt nhìn thỏ con gặp chuyện gì khó giải quyết.

Địch Quân Thịnh đi pha một ly sữa bò ấm cho Giản Nhất Lăng, sau đó hỏi cô, "Gặp vấn đề gì sao?"

Giản Nhất Lăng mặc một váy ngủ nhung màu trắng, váy có chút rộng thùng thình, làm cho thân thể của cô phá lệ mà nhỏ xinh đáng yêu.

Chiều dài váy ngủ dài đến vị trí đầu gối, dưới đầu gối, là hai cẳng chân non mịn, cùng hai bàn chân nhỏ xinh ẩn nấp trong đôi dép bông.

Đáng yêu chết đi được.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện