“Miêu lão sư?”
Vương lão sư nhìn về phía Miêu Yên, thần sắc như thường, nhưng bên trong lời nói lại tràn ngập uy áp.
“Còn không nhanh lên? Thất thần cái gì!”
Chủ nhiệm giáo dục biết việc đã đến nước này, lại nói tiếp cũng vô dụng.
Hắn đột nhiên đập một cái lên cái bàn, “Cuộc đánh cược này là cô cùng Vân đồng học cùng nhau đồng ý, mọi người đều là nhân chứng, thân là lão sư nhất định phải giữ chữ tín.”
Miêu Yên há miệng thở dốc, nửa ngày nói không nên lời, cuối cùng chỉ có thể đỏ mặt xám xịt đi ra khỏi văn phòng, vừa đi trên hành lang vừa niệm trong miệng, “Vân đồng học, cô sai rồi.”
Thanh âm cô ta không lớn, cứ như muỗi kêu.
Vân Diệp nghe được có lão sư ở sau lưng cười trộm.
“Miêu Yên đây là không ăn cơm no sao, trước kia răn dạy người khác cũng không phải là âm lượng này.”
Có thể thấy được…… Vị chủ nhiệm lớp này nhân duyên thật không tốt a.
Miêu Yên thực mau từ bên ngoài đi vào, cô ta đứng trước mặt Vân Diệp sắc mặt không tốt, “Như vậy được rồi chứ!”
“Có thể.”
Vân Diệp hướng về phía cô ta gật gật đầu, không có lại làm khó dễ cô ta.
Chuyển biến tốt liền thu lại.
Mục đích của nàng là nắn lại nhuệ khí của Miêu Yên, một màn vùa rồi đã có không ít người thấy được, Miêu Yên cũng đủ mất mặt, như vậy là đủ rồi.
Miêu Yên hiện tại xác thật là ý nghĩ muốn chết cũng có.
Cô ta ở trường học vẫn luôn là hoành hành ngang ngược, sao có thể chịu thiệt thòi như vậy.
Cô ta hung tợn mà trừng mắt nhìn Vân Diệp liếc mắt một cái đã muốn đi, Vân Diệp lại đột nhiên thay đổi chủ ý, bước lên phía trước một bước, đôi tay đặt trên vai Miêu Yên.
Miêu Yên ánh mắt hoảng sợ, nàng cúi thân xuống, dùng âm thanh chỉ có hai người có thể nghe được, thong thả ung dung nói: “Thời kì mãn kinh cần phải trị a.”
“Cậu……”
“Lão sư, cô……ách, ngày thường nhất định phải chú ý nhiều một chút.”
Không chờ Miêu Yên nói hết lời, Vân Diệp đôi tay rời khỏi vai Miêu Yên đang giật mình, sau đó đứng thẳng, gãi gãi tóc, trên mặt lộ ra tươi cười hơi mang ngượng ngùng sạch sẽ tốt đẹp.
Mọi người thấy hành động này nháy mắt hiểu rõ.
……
Hôm nay Miêu Yên mặc một cái váy hai dây, dây đeo có thể là không có chỉnh tốt, có chút trễ xuống.
Vừa rồi kỳ thật ẩn ẩn có xu thế rơi xuống, cũng không biết mọi người là không có nhìn thấy, hay bởi vì không muốn nhắc nhở cô ta, cố ý làm bộ không thấy, nên là không ai nhắc nhở cô ta.
Lại không nghĩ rằng bị cô ta đối đãi không công bằng Vân Diệp lại đứng ra giúp đỡ.
Thật là một học sinh tốt.
Không so đo hiềm khích trước đó.
Mẹ nó không so đo hiềm khích!
Nội tâm Miêu Yên như có một vạn con thảo nê mã lao nhanh, đôi mắt cô ta trừng lớn, đời này cô ta còn chưa có gặp qua người trợn mắt nói dối như vậy, phẫn nộ dùng ngón tay chỉ vào Vân Diệp, ngón tay bởi vì tức giận mà run rẩy.
“Cậu làm bộ làm tịch, vừa rồi rõ ràng không phải nói với tôi như vậy……”
“Miêu lão sư!”
Sắc mặt chủ nhiệm giáo dục xanh mét, “Tôi có chút vấn đề về công việc muốn cùng cô nói chuyện, cô cùng tôi ra đây một chút.”
Cuối cùng lại nhìn về phía Vân Diệp, lần này ngữ khí hòa hoãn không ít.
“Vân đồng học, không có chuyện của em nữa, các lão sư cũng có thể chứng minh thành tích của em là thật, không cần có gánh nặng, học tập cho tốt.”
“Còn có, tiếng Anh của em có hơi kém một chút, không phải đặc biệt tốt a, thắc mắc thì hỏi lão sư nhiều một chút.”
……
Chủ nhiệm giáo dục kỳ thật là nói uyển chuyển.
Vô luận là lần này trắc nghiệm, vẫn là kì thi lần trước, ở giữa những thành tích xuất sắc, thành tích tiếng Anh của Vân Diệp không đủ tiêu chuẩn có thể dễ dàng thấy được.
Nếu không phải bởi
vì tiếng Anh kéo xuống, phỏng chừng có khả năng tiến vào top 10.
Hắn nhớ rõ phiếu điểm Miêu Yên cho hắn, lúc trước sở trường của Vân Diệp chính là tiếng Anh mà?
Vân Diệp ngoài cười nhưng trong không cười: Cho là đại tướng quân hay là quốc sư……
Cũng xem không hiểu những chữ kỳ kỳ quái quái chữ đó a!
……
“Chủ nhiệm giáo dục, ngài không cần bị biểu hiện giả dối của Vân Diệp lừa gạt, vừa rồi cậu ta nói tôi đến thời kì mãn kinh…… Cậu ta không có đơn giản như biểu hiện bên ngoài đâu, cậu ta……”
Miêu Yên vừa mới bước ra khỏi văn phòng, còn chưa có đi xa liền đi theo phía sau chủ nhiệm giáo dục nôn nóng biện giải, sau đó bị một tiếng cười lạnh của chủ nhiệm giáo dục ngăn lại.
“Nói cô đến thời kì mãn kinh?”
“Đúng vậy.”
“Miêu Yên a, cô cho rằng những động tác nhỏ ngày thường của cô, tôi đều không có nhìn ra đúng không, tôi chỉ là lười nói với cô thôi.”
“Vừa rồi tất cả đều ở đó, sao không có nghe thấy Vân Diệp nói cô đến kì mãn kinh? Chẳng lẽ tất cả đều là kẻ điếc?”
Miêu Yên tự nhiên không thể đồng ý, “Là Vân Diệp quá gian trá giảo hoạt……”
“Đủ rồi, Miêu lão sư tôi thực thất vọng về cô, nguyên bản tôi còn nghĩ chờ sau khi tôi lên chức sẽ đem vị trí này cho cô.”
Lại không nghĩ rằng năng lực công tác thì có, nhưng là đầu óc không dùng được, không biết làm người.
Miêu Yên: “……”
Sau khi minh bạch xong, sắc mặt trắng bệch.
Chủ nhiệm giáo dục đã lười cùng Miêu Yên nói nhiều, nhưng là có một số việc hắn vẫn muốn cảnh tỉnh một chút.
“Cứ như vậy trước đi, cô cũng đừng lại giải thích với tôi cái gì nữa, vô dụng, còn có về sau không cần tự cho là thông minh, cũng không cần gây phiền toái cho Vân Diệp.”
Kỳ thật Miêu Yên không nói, hắn cũng cảm thấy thiếu niên tên Vân Diệp kia không đơn giản.
Rốt cuộc cái tuổi này, ai gặp loại chuyện này còn có thể trấn định tự nhiên đâu.
Nói không chừng về sau là một đại nhân vật.
Thấy Miêu Yên nửa ngày đều không có đáp lại, mày chủ nhiệm giáo dục nhăn lại, quát lớn nói, “Nghe được không!”
“Nghe được.”
Miêu Yên ngoài miệng nói như vậy, trên mặt lại tràn đầy không phục.
Cô ta cũng không tin, còn không thu thập được một học sinh.
……
Trong văn phòng.
Các lão sư đều có việc phải làm, sau khi sự tình được giải quyết tất cả đều tản ra, ầm ĩ tan đi văn phòng phá lệ an tĩnh.
Trong phòng chỉ có Vương lão sư cùng với Vân Diệp ông gọi ở lại.
“Em cố ý đi?”
._._._._._._._._._._._._._._._._._._._.
03/03/2022 (15h12)— Do_oi96
https://dtruyen.com/nu-tuong-quan-trong-sinh-nam-than-toan-nang/
Truyện convert hay :
Võ Linh Thánh Tôn