Editor: Thơ Thơ
“Tôi? Tôi nơi nào có mục đích gì?” Tuyết Vi nghiêng đầu, đầu gần gũi nhìn bên khuôn mặt anh, mới phát hiện, trong con ngươi anh trắng đen rõ ràng phản chiếu vô số tơ máu nhỏ.
Anh……
Hẳn là vẫn luôn không có ngủ đi?
“A, không thừa nhận sao?”
“Được rồi, được rồi. Trong lòng anh biết rõ ràng liền xong rồi, anh có mục đích của anh, tôi cũng có mục đích của tôi, nếu hai ta hợp tác vui vẻ, kéo dài dăm ba năm cơ bản không là vấn đề, đến lúc đó rơi cái song doanh cục diện, không phải thực tốt sao? Anh nói đi?”
“A.” Hoàng Phủ Minh cười mà không nói lắc đầu. Cô gái này, tư tưởng thật đúng là rộng rãi, nơi nào sẽ có kéo dài tốt như vậy đâu?
“Đúng rồi, phía trước tôi vẫn luôn muốn hỏi anh một sự kiện, kết quả anh cùng tôi chơi lưu manh liền xóa đề tài đi.”
“hả? Chơi lưu manh?” Sắc mặt Hoàng Phủ Minh âm trầm ngồi dậy: “Cô gái, cô nói ai chơi lưu manh hả?”
“đêm qua anh đối với tôi như vậy chẳng lẽ không gọi là chơi lưu manh sao?” Cũng thật hiếm lạ, nếu không tính là chơi lưu manh, bây giờ phạm cường x cơ bản đã kêu ‘ tự do yêu đương ’.
“Nghe cho kỹ, nếu người khác đối với cô như vậy, kêu là chơi lưu manh; nếu tôi đối với cô như vậy……” Hai tròng mắt chợt lóe.
“Thế nào?” Thơ_Thơ_diendanlequydon
Hoàng Phủ Minh xấu xa cười nói: “kêu là quyền lợi bạn trai bình thường!!”
“Ít đến!!!”
Thiệt là, Dạ Phi phu nhân không phải nói ‘Minh Nhi nhà của chúng tôi là đứa trẻ ít nói’ sao?
Nhưng trừ bỏ lúc vừa mới bắt đầu quen biết Hoàng Phủ Minh, anh đích xác ít nói; lúc sau, vẫn luôn là miệng lưỡi trơn tru có được không?
Xem ra, mẹ anh đều không hiểu biết anh một chút nào!
“Nói đứng đắn, Hoàng Phủ Minh.”
“Kêu tên của tôi!” Sắc mặt Hoàng Phủ Minh trầm xuống lần thứ hai.
Tuyết Vi khó xử nhíu nhíu mày: “Minh, được chưa? Bên trong cái gì, ba ba anh tận mắt nhìn thấy tôi và Em trai thứ ba của anh hôn môi, làm sao anh mới có thể mang tôi về Nhà họ Hoàng Phủ các người đây?”
“tiểu tử thúi vậy mà hôn cô hả?!!” Lửa giận Hoàng Phủ Minh lập tức liền đỉnh tới đỉnh đầu rồi. Anh còn tưởng rằng cha anh chỉ là thấy được bọn họ ái muội gì đó, không nghĩ tới vậy mà……
Nghĩ vậy, Hoàng Phủ Minh cong người lên ……
“này!! Anh muốn làm…… ưm……” Miệng bị chặt chẽ phong bế.
Tuyết Vi bất đắc dĩ giãy giụa hai cái, đơn giản cũng không hề nhúc nhích.
Tên lưu manh này, không phải có thói ở sạch với khác phái sao? Làm sao hôn cô, hôn như cá gặp nước đâu??? Là hôn nghiện rồi sao???
Lúc này…… Thơ_Thơ_diendanlequydon
Ngoài phòng bệnh.
“Bạch……”
“Hư.”
Một y tá đi ngang qua vừa muốn đứng ở cửa phòng bệnh Tuyết Vi vấn an Bạch Dạ lại bị anh ngăn lại.
Bệnh viện này lệ thuộc binh đoàn thứ nhất quản hạt, Bạch Dạ là tướng quân binh đoàn thứ nhất, Tuyết Vi đại quy mô muốn vận dụng hình máu eu trong kho máu như vậy, không có Bạch Dạ phê chuẩn, ai dám lấy?
Thu hồi tầm mắt lạnh lẽo nhìn chăm chú trong phòng bệnh, Bạch Dạ xoay người, chậm rãi đi ra ngoài bệnh viện ……
Trong óc, quanh quẩn thật lâu hình ảnh Hoàng Phủ Minh và Tuyết Vi hôn môi.
Anh đứng yên bước chân, ngẩng đầu, nhìn không trung xanh thẳm, một nụ cười bi lạnh thoáng chốc xẹt qua khóe miệng anh ……
“Bạch tướng quân, không tốt, đã xảy ra chuyện.” Lúc này, một trung tướng vội vàng chạy tới trước mặt anh. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Bạch Dạ hít sâu một hơi, lạnh lùng nói: “người viện Giám thị kêu tôi qua sao?”
“ừm……”
“Nói cho bọn họ, tôi lập tức liền đi báo cáo ngay ……”
“Vâng, Bạch tướng quân……”
Hình máu eu, ở bên trong Quân Khu Bạch Hổ là loại máu cực kỳ hiếm lạ, trừ phi người Nhà họ Hoàng Phủ yêu cầu loại nhóm máu này, nếu không người thường muốn vận dụng, cần thiết đi viện Giám thị thông báo trước tiên, báo xong rồi mới có thể được tướng quân phê chuẩn sử dụng.
Hiện nay, Bạch Dạ tự mình vượt qua nhiều phê chuẩn, trực tiếp phê cho Tuyết Vi máu, sau khi viện Giám thị biết được tự nhiên tìm anh phiền toái.
Đặc biệt, hay là Bạch Dạ chưa bao giờ xúc phạm qua bất luận kỷ luật quân quy gì!!
Trong phòng bệnh.
“Tôi nói này, Hoàng Phủ Quân Trường, ngài không cảm thấy hành vi ngài có chút thật quá đáng sao?” Vẻ mặt Tuyết Vi khinh bỉ nhìn Hoàng Phủ Minh trước mắt.
Anh nhìn như không thấy nhún vai:
“Tôi đương nhiên muốn hôn trở về.”
Cắt.
Nói đến nói đi, đều là cô bị hại, hai anh em bọn họ chiếm tiện nghi hả?
Hôn trở về? Hôn trở về?
Mẹ nó, cô tìm ai hôn trở về chứ?! Thơ_Thơ_diendanlequydon
“Nhanh lên, nói chính sự nhanh lên. Rốt cuộc anh muốn làm sao đem tôi trở về Nhà họ Hoàng Phủ các người??”
“Cái này…… cô không cần phải xen vào, bây giờ mấu chốt nhất chính là tìm được Nguyệt trước mới được.”
“Hoàng Phủ Nguyệt mất tích??” Mấy ngày nay, Tuyết Vi vẫn luôn ở trong ký túc xá, nơi đó không có TV, cũng không có biện pháp chú ý tin tức.
“ừm. Từ khi cô đi rồi, nó liền rời nhà đi ra ngoài, tôi cũng đi SE dò hỏi qua, bên SE nói bọn họ cũng không liên hệ được với Nguyệt.”
Hoàng Phủ Nguyệt…… Làm sao lại mất tích?
Tuyết Vi thật sự không hiểu bây giờ hành vi anh lại không phụ trách.
Rõ ràng cho dù đối mặt cha nghiêm khắc như vậy, anh cũng có thể không màng tất cả nói ra mộng tưởng; cho dù bị đánh, tự mình kiên trì như cũ. Có thể thấy được, anh có bao nhiêu thích ca hát.
Nhưng, bây giờ đi luôn, rốt cuộc tính cái gì?!!
“Vậy bây giờ anh yêu cầu tôi làm chính là cái gì?”
“Tôi có dự cảm, hẳn là Nguyệt sẽ tìm đến cô, cho nên, nếu Nguyệt thật sự xuất hiện …… Trước tiên nói cho tôi biết!” Thơ_Thơ_diendanlequydon
“được, tôi đã biết, hy vọng anh ta tới tìm tôi.”
“A, nhưng thật ra tôi không hy vọng nó thật sự tới tìm cô.” Hoàng Phủ Minh lạnh lùng cười, vỗ nhẹ nhẹ gương mặt Tuyết Vi: “Tôi đi trước trở về quân đội một chuyến, cô nghỉ ngơi cho tốt.”
“ha, à……” Nhìn bóng dáng anh dần dần rời đi, Tuyết Vi rất là nghi hoặc, câu nói kia rốt cuộc là anh có ý tứ gì?
Kỳ thật, bất quá là Hoàng Phủ Minh cùng chính mình đánh cuộc một cái thôi.
Tuổi tác hai anh em chỉ kém một tuổi, cũng coi như là từ nhỏ cùng nhau lớn lên. Cho nên, anh mười phần hiểu biết tính tình Hoàng Phủ Nguyệt.
Nếu hôm nay Hoàng Phủ Nguyệt không có tới tìm Tuyết Vi, như vậy chuyện này liền sẽ dễ làm một ít;
Nếu anh xuất hiện, cũng sẽ chứng minh……
Hoàng Phủ Nguyệt là thật sự yêu Tuyết Vi, chuyện này cũng tương đối khó giải quyết rất nhiều……
‘ đô, đô, đô……’ đi ra bệnh viện, Hoàng Phủ Minh lên xe ngồi xuống liền móc ra điện thoại.
“Hoàng Phủ Quân Trường, xin hỏi có cái gì phân phó?” Điện thoại chuyển được, một người đàn ông cung kính hỏi.
Hoàng Phủ Minh hơi trầm mặc một lát, giọng nói lạnh lùng: “Liên hệ cục trưởng thuế vụ, kêu anh ta phái người đi tra thuế vụ tất cả sản nghiệp Tuyết Vĩ Quốc cho tôi. Sau đó……” Thơ_Thơ_diendanlequydon
“Sau đó?”
Con ngươi sắc bén dần dần hiện một tầng ánh sáng u ám, khóe môi Hoàng Phủ Minh nhếch lên: “Kêu anh em liên tục một tháng nhìn chằm chằm tổ chức cờ bạc của ông ta cho tôi!!”
“Vâng, Hoàng Phủ Quân Trường!!”
Toàn bộ hoàng thành dưới Quân Khu Bạch Hổ, mà quyền to nhất Quân Khu Bạch Hổ ở trên tay một người Quân Trường, Hoàng Phủ Minh anh nếu muốn im hơi lặng tiếng đối phó một người còn không đơn giản sao?
Chỉ là xem anh…… Có nguyện ý hay không mà thôi!!
Truyện convert hay :
Siêu Cấp Thần Y Con Rể