Editor: Thơ Thơ
“Chị dâu, sao chị lại có thể…… Sao lại có thể nhanh như vậy liền từ bỏ chứ? Phải biết rằng, em ở SE biến mất lâu như vậy, nếu bị cầm tù thêm mấy ngày, khả năng vĩnh viễn không có biện pháp lên đài, như vậy…… Trên thế giới này cũng không có Tà Nguyệt, chị liền chịu ủy khuất một chút, đáp ứng anh hai em đi.”
“Không có Tà Nguyệt cũng chưa có thôi.” Tuyết Vi quay đầu lại, vẻ mặt vô tình hỏi lại Hoàng Phủ Nguyệt.
“à, nếu không có em, chị cũng nghe không được em ca, cũng không có biện pháp duy trì em.”
“Không có anh, tôi có thể ủng hộ người khác đi, dù sao bây giờ thần tượng minh tinh nhiều như vậy, tôi ủng hộ ai không được. Tôi làm gì phải vì anh hy sinh nhiều như vậy??”
“……anh hai ……” Hoàng Phủ Nguyệt choáng váng, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì cho tốt.
“Đi trước.” Tuyết Vi giống như là chuyện gì cũng chưa phát sinh qua, thảnh thơi, thảnh thơi đi ra khỏi biệt thự.
Hoàng Phủ Nguyệt tức giận nắm tay đều sắp bóp nát: “Cái cô gái xấu xa này!!!!”
“Hừ, yên tâm, phàm là chuyện xúc phạm đến ích lợi, em tuyệt đối không lợi dụng được cô gái giảo hoạt này.” Hoàng Phủ Minh vỗ vỗ bả vai Tà Nguyệt, giảo hoạt nở nụ cười. Thơ_Thơ_diendanlequydon
“Anh hai, trước đừng nói cô ta, thật ra thì anh cũng không khá hơn chút nào, lòng dạ thật đủ hiểm độc, nhìn em trai anh thê thảm như thế, vậy mà anh đều……”
“Thiếu tới, anh không ăn dáng vẻ này.” Đôi tay Hoàng Phủ Minh cắm vào túi tiền, chậm rãi đi về biệt thự.
Khi anh sắp đi tới cửa ……
“Anh hai……” hai tròng mắt Hoàng Phủ Nguyệt trầm xuống, biểu tình dần dần nghiêm túc xuống: “Cưới cô gái này đi, cô…… Có thể giúp anh!!!”
Nghe phía sau ở trong ngôn ngữ Hoàng Phủ Nguyệt chứa thâm ý, Hoàng Phủ Minh dừng chân bước, nheo nheo mắt lạnh, trầm mặc không nói đẩy cửa rời đi……
“Khụ khụ……”
Liền ở nơi Hoàng Phủ Nguyệt đi ra không lâu, một trận ho nhẹ ngăn trở bước chân Hoàng Phủ Minh.
Anh nghiêng đầu nhìn về phía đình hóng gió cách đó không xa.
Chỉ thấy, Tuyết Vi mỉm cười ngồi ở một cái ghế đá, mắt nhìn anh.
Bước nhanh đi vào trong đình hóng gió.
“rõ ràng anh yêu thương Hoàng Phủ Nguyệt như vậy, lần này, thật tính toán ngồi yên không nhìn đến sao?” một tay Tuyết Vi chống đỡ cằm, ngẩng đầu, mỉm cười hỏi anh.
“Trước cho nó mấy ngày giáo huấn đi.” Thơ_Thơ_diendanlequydon
Hừ, liền biết Hoàng Phủ Minh không có khả năng thật sự mặc kệ người em trai này!!
“Không trách Nguyệt sao?” Mặt vô biểu tình ngồi ở trước mặt Tuyết Vi.
Cô trầm tư nhướng nhướng mày: “Không có khả năng không trách, nếu không phải anh không quan tâm nháo ra những chuyện đó, mấy ngày nay cũng sẽ không không yên ổn như vậy.”
Bị trục xuất khỏi Nhà họ Tuyết; mẹ lại bị Địch Mạn Lị đẩy xuống lầu; lại là bị đánh tới bệnh viện, đây hết thảy đều là bởi vì Hoàng Phủ Nguyệt mà thôi.
Chẳng qua……
Cô oán trách Hoàng Phủ Nguyệt; lại thích tiếng ca Tà Nguyệt như cũ.
“Nguyệt…… Kỳ thật là một người mười phần khát vọng được yêu.”
Giọng nói Hoàng Phủ Minh đánh gãy suy nghĩ của cô: “hả?”
“mẹ Nguyệt mới sinh ra nó không lâu sau đó liền ly thế, cha tôi lại là một người cực kỳ chú trọng sự nghiệp, có thể nói là, Nguyệt sống trong hoàn cảnh từ nhỏ không ai yêu thương lớn lên, người này thoạt nhìn cà lơ phất phơ, đối với yêu thương lại mười phần không dốc lòng, kỳ thật…… Nó chỉ là ở khắp nơi khát cầu yêu thương mà thôi……” Thơ_Thơ_diendanlequydon
Cho nên, Hoàng Phủ Minh mười phần lo lắng Hoàng Phủ Nguyệt thật sự yêu Tuyết Vi, bởi vì, em trai này một khi dụng tâm, liền rất khó có thể sửa đổi.
Nếu là thay đổi một cô gái khác, thật ra Hoàng Phủ Minh hy vọng em trai có thể được tình yêu, nhưng nếu là Tuyết Vi, anh chỉ có thể…… Cứng rắn đoạt!!
“hả? Hóa ra Dạ Phi phu nhân không phải mẹ ruột của Hoàng Phủ Nguyệt ……” Tuyết Vi lầm bầm lầu bầu nhắc mãi.
Nếu không phải nghe Hoàng Phủ Minh nói lên, cô còn tưởng rằng Dạ Phi Nhã Lệ là mẹ ruột của Hoàng Phủ Nguyệt, cảm giác Dạ Phi phu nhân giống như rất thương Hoàng Phủ Nguyệt.
Thật là không thể tưởng được, Hoàng Phủ Nguyệt vậy mà là ở hoàn cảnh người cha không thương,
mẹ không chăm lớn lên, chỉ sợ, tính cách anh phóng đãng không câu nệ để che dấu nội tâm cực độ trống không, nếu không cũng sẽ không đi khát cầu yêu thương như vậy.
Còn Hoàng Phủ Minh thì sao?
Từ trong lời anh nói mới rồi không khó nghe ra, hẳn là Hoàng Phủ Minh và Hoàng Phủ Nguyệt không phải cùng một mẹ sinh ra, Dạ Phi phu nhân là mẹ thân sinh của Hoàng Phủ Minh sao?
Mà Hoàng Phủ Minh……
Đối với yêu thương lại ôm một loại thái độ làm sao đây?
“Vậy còn anh?” Con ngươi phiếm tinh quang chặt chẽ nhìn chằm chằm đôi mắt Hoàng Phủ Minh. Thơ_Thơ_diendanlequydon
“tôi? Thế nào?”
“thái độ anh đối với yêu là thế nào? Là cùng em trai anh khát vọng được yêu giống nhau? Hay là…… Khinh thường yêu đi?”
Đều không phải!
Hoàng Phủ Minh trầm mặc cười cười. “Đi trước.” Đứng dậy, liền phải rời đi.
Tuyết Vi mất mát nhìn bóng dáng anh, bất đắc dĩ bĩu môi, người đàn ông này…… Thật đúng là đối với chuyện chính anh im bặt không nhắc tới đâu! “này, Minh.”
“hả?”
“rốt cuộc anh cùng người nhà anh nói gì đó, thái độ người nhà anh mới có thể đối tôi chuyển biến 360°? Tôi tin tưởng, lấy tính tình của ba ba anh, cho dù Hoàng Phủ Nguyệt thừa nhận là anh ta sai, lão gia cũng sẽ không dễ dàng tha thứ tôi như vậy đi???”
Nghe phía sau, giọng Tuyết Vi nghi hoặc, Hoàng Phủ Minh chậm rãi khơi mào khóe môi, quay đầu lại nói: “thật ra cô thật rất hiểu biết cha tôi.”
“Đó là. Nhanh lên! Đừng nói sang chuyện khác, anh mau nói xong, rốt cuộc anh cùng người nhà anh nói gì đó?”
“cô đoán xem!” Anh cố lộng huyền hư nở nụ cười, giây lát, nghiêm túc nói: “Ngày mai luyện tập quân sự, cô không được tham gia!!”
“A??? Vì sao???” Tuyết Vi kháng nghị mở to hai mắt nhìn: “Đây chính là chuyện tôi mong đợi thật lâu.” Thơ_Thơ_diendanlequydon
“Nói cô đừng tới, cũng đừng tới! Không có nguyên nhân!!” Lời nói quyết tuyệt rơi xuống, Hoàng Phủ Minh cũng không quay đầu lại rời đi.
Tuyết Vi tức dậm chân: “Lưu manh này, lúc đặc biệt tốt, làm sao một chút lý đều không nói đâu?!! Dựa vào cái gì không cho tôi tham gia hả? Hừ, tôi liền càng muốn tham gia!!!”
Luyện tập quân sự bất đồng với diễn tập quân sự.
Là thuộc về diễn luyện phi chính quy, cơ hồ mỗi tháng Quân Khu Bạch Hổ đều sẽ có một lần như vậy, là từ bên trong mỗi quân đoàn tuyển chọn ra một trăm binh lính ưu tú nhất tiến hành cuộc so tài hữu nghị hăng hái pk, hết thảy vũ khí sở dụng đều là vũ khí mô hình luyện tập, chỉ là thử một chút thực lực mỗi cái quân đoàn mà thôi.
Ngày kế.
Ở ngoại ô hoàng thành giả thuyết luyện tập giữa sân, người mặc quân phục binh đoàn khác nhau, các binh lính triển khai một hồi đại loạn đấu hoàn toàn mới.
Ở bên trong cây cối rậm rạp, trong một gian nhà tranh, mười mấy quan quân cao cấp tọa lạc ở bên trong, mỗi binh lính nhìn chằm chằm hơn trăm chiếc máy theo dõi làm số liệu thống kê.
Nơi này, là trung ương phòng điều khiển luyện tập quân sự lần này.
Một bàn gỗ hình trứng, Hoàng Phủ Minh ngồi ở giữa, Bạch Dạ và thượng tướng binh đoàn thứ hai ngồi ở hai bên anh, lấy loại này suy…… trên mặt mỗi người bọn họ đều treo biểu tình cực kỳ nghiêm túc, quả thực uy vũ mười phần.
Truyện convert hay :
Đan Hoàng Võ Đế