Mục Thạch săn được không ít con mồi, bất quá cũng không thể đem hết lên huyện thành, mà để lại một phần tư cho nữ nhi đưa lên trên trấn, “Nếu bán không hết thì lấy về nhà, làm thành thịt khô, đem ra bên ngoài thông gió, đừng huân nương của ngươi.
”Mục Dương Linh lên tiếng đáp ứng, đem đồ vật đưa cho tiệm cơm cùng tửu lầu để bọn họ chọn lựa, còn dư lại bốn con thỏ, Mục Dương Linh trực tiếp xách về nhà.
Nhìn thoáng qua thịt khô đang được phơi nắng ở trong nhà, Mục Dương Linh cảm thấy ra sức đi bào chế bốn con thỏ, còn không bằng trực tiếp ăn.
Mục Dương Linh xoay chuyển tròng mắt, cầm đao lột da con thỏ, lấy thịt của hai con thỏ liền muốn rời đi, Thư Uyển Nương thấy vậy thì kêu: “Ngươi cầm đi làm gì? Đừng đưa cho cữu gia bọn họ.
” Chuyện năm đó, Thư Uyển Nương cũng biết, nàng không hy vọng nữ nhi đánh vỡ sự bình thản của hiện tại.
Mục Dương Linh phất tay nói: “Trong nhà không có đậu nành, ta đi đổi chút đậu nành về.
”Lúc này Thư Uyển Nương mới yên tâm.
Mục Dương Linh chạy đi tìm Lưu quả phụ, con trai Cẩu Đản của nàng có quan hệ tốt với đệ đệ, lúc này hai tiểu gia hỏa đang ghé vào nhau chơi đùa, thấy Mục Dương Linh dẫn theo hai con thỏ tới đây, tiểu gia hỏa liền chảy nước miếng, trong miệng ngọt ngào nói: “Mục tỷ tỷ tốt lành!”“Cẩu Đản, nương của ngươi có ở nhà không?”“Có, nương của ta đang ở trong phòng,” nói xong thì ném xuống tiểu đồng bọn, chạy về phòng kêu nương của hắn, “Nương, Mục tỷ tỷ tới!”Tiểu Bác Văn ôm thỏ con của mình chạy đến bên người của tỷ tỷ, ngửa đầu hỏi: “Đây là cho nhà Cẩu Đản?”“Ta muốn đổi chút đồ vật của nhà Cẩu Đản.
”Tiểu Bác Văn cũng muốn ăn thịt thỏ, chảy nước miếng hỏi: “Tỷ tỷ, ta cũng muốn ăn.
”“Không thành vấn đề, lát nữa tỷ tỷ mang ngươi đi qua chỗ núi lõm nướng thịt thỏ ăn.
”Tiểu Bác Văn hoan hô một tiếng.
Lưu quả phụ rất nhanh đã đi ra, cười nói: “A Linh tới đây tìm thím có chuyện gì?”“Thím, nhà ngươi còn đậu nành không? Ta muốn đổi hai cân đậu nành với ngươi, quay đầu lại ta sẽ làm sữa đậu nành cùng đậu hủ để ăn.
”“Có, ngươi chờ, thím cân cho ngươi.
” Mặc dù Lưu quả phụ làm người khôn khéo, nhưng sẽ không chiếm tiện nghi của Mục Dương Linh, dù sao nhi tử của nhà mình cũng là bạn tốt của tiểu Bác Văn, cho nên Lưu quả phụ đã cân mười cân đậu nành cho nàng.
Mục Dương Linh đưa con thỏ lớn nhất cho nàng, sau đó nhìn hai hài tử đưa mắt ra hiệu, tiểu Bác Văn liền tiến lên kéo Cẩu Đản, nhìn Lưu quả phụ nói: “Thím, ta cùng Cẩu Đản đi tìm các biểu ca của ta chơi.
”Lưu quả phụ liếc mắt nhìn Mục Dương Linh một cái, cười gật đầu, “Nhanh đi đi, trên đường chạy chậm một chút, đừng để té ngã.
”Hai tiểu thí hài lên tiếng đáp ứng, tung ta tung tăng chạy.
Mục Dương Linh xách theo một con thỏ khác đi nhà Lưu Nhị Tiền, lúa của nhà Lưu Nhị Tiền cũng đã thu hoạch xong, hiện tại mấy nhi tử con dâu đều ở trên cốc tràng tuốt hạt phơi nắng, chỉ có hắn cùng hai tôn tử ở nhà, thấy Mục Dương Linh xách theo con thỏ đi tới đây thì nhíu mày, xua tay nói: “Tại sao lại xách theo đồ vật tới đây? Đi mau, đi mau, Lưu gia chúng ta không cần đồ vật của ngươi.
”“Nhị cữu gia, ta có việc cầu ngươi.
” Nói xong thì nhìn về phía Lưu Chế cùng Lưu Chính đang ở một bên.
Lúc này Lưu Nhị Tiền mới trợn mắt nhìn Mục Dương Linh, hắn nhìn hai tôn tử nói: “Còn thất thần làm gì, đi đến bên cạnh tìm ca ca của của ngươi chơi đi.
”Lưu Chế sáu tuổi lôi kéo đệ đệ bốn tuổi chạy đến cách vách tìm nhóm đường ca chơi đùa.
Mục Dương Linh đem con thỏ đặt ở trong phòng bếp, ngồi xổm bên người Lưu Nhị Tiền hỏi: “Nhị cữu gia, ngài có biết bà cốt ở Tứ thôn không?”Sắc mặt của Lưu Nhị Tiền lập tức đen lại, hung tợn nói: “Muốn không quen biết cũng khó a, ngươi đứa nhỏ này, tin cái gì không tin, thế nhưng tin những thứ đầu trâu mặt ngựa đó?”“Ai nói ta tin mấy cái kia?” Mục Dương Linh ghé sát vào Lưu Nhị Tiền, hạ giọng nói: “Nhị cữu gia, ta nói lời thật với ngài, thứ mà ta không tin nhất chính là loại quỷ thần này, cho nên nàng nói dì cả bà khắc phu khắc tử khắc tôn gì đó, ta một chút cũng không tin, trên đời này, có tiền đều có thể sai quỷ đẩy ma, huống chi là người? Hiện tại cuộc sống của dì cả bà không tốt, một nửa chính là bị thanh danh làm cho thua thiệt.
”Lưu Nhị Tiền cười hắc hắc, “Được a, ta sớm nói qua tiểu cô nương ngươi rất nhanh trí, ngươi nói đi, ngươi đã nghĩ ra biện pháp nào? Nói ra để nhị cữu gia giúp ngươi, cũng không cần ngươi cảm ơn ta, coi như ta hiếu thuận dì bà của ngươi.
”Nói tới cũng chẳng ra cái gì cả, nhưng Mục Dương Linh cũng không để ý, liền bám vào bên tai của hắn nói nhỏ vài câu.
Lưu Nhị Tiền nhíu mày, “Đây là biện pháp mà ngươi nghĩ ra? Nhưng cái này không trượng nghĩa.
”Mục Dương Linh hừ lạnh nói: “Cái này kêu gậy ông đập lưng ông, lúc trước thanh danh của dì cả bà đã bị truyền đi như thế nào? Mặc dù năm đó ta vẫn còn nhỏ,