Thư Uyển Nương quay đầu nhìn hài tử nhăn dúm dó nho nhỏ cuộn thành một đoàn, nàng lộ ra tươi cười đầy mỏi mệt nhưng lại rất thỏa mãn.
Mục Dương Linh ngồi ở mép giường của Thư Uyển Nương lại phát hiện ra có việc không đúng, đứa nhỏ này còn nhỏ hơn tiểu Bác Văn lúc mới vừa được sinh ra.
Tuy rằng đã qua bốn năm, nhưng dù sao đó cũng là lần đầu tiên nàng nhìn thấy hài tử mới vừa được sinh ra, Mục Dương Linh có ấn tượng rất sâu, lúc ấy tiểu Bác Văn vừa mới sinh ra thì thân thể của hắn đã có chút yếu ớt, bà đỡ còn nói tiểu Bác Văn nhẹ hơn hài tử được sinh đủ tháng.
Nhưng vừa rồi các nàng không phải đã nói bụng của mẫu thân rất lớn, có khả năng hài tử quá lớn không dễ sinh sản? Tại sao đứa nhỏ này còn nhỏ hơn Bác Văn lúc mới vừa được sinh ra?Bà đỡ rất nhanh đã phát hiện ra việc khác thường, bà đỡ vội vàng giao hài tử cho Mã Lưu thị, tiến lên xem xét tình huống của Thư Uyển Nương.
Thư Uyển Nương cũng cảm thấy bụng còn có chút đau, hoàn toàn không có cảm giác nhẹ nhàng giống như lúc mới sinh xong.
Bà đỡ sờ soạng một chút, kinh ngạc nói: “Trong bụng còn có một hài tử.
”Lời này vừa ra, sắc mặt của người trong phòng đều thay đổi.
Sinh sản vốn là việc gian nan, sinh song thai càng gian nan, không chỉ gia tăng xác suất hài tử chết non, xác suất sản phụ tử vong cũng rất lớn.
Không đợi bọn họ lo lắng, Thư Uyển Nương đã sinh ra một nữ hài nho nhỏ, bà đỡ tát một cái ở trên mông nàng chỉ phát ra hai tiếng “anh anh”, giống như tiếng mèo kêu.
Mục Dương Linh thương tiếc, cẩn thận ôm lại đây, bà đỡ nhìn trong chốc lát, lo lắng nói: “Nhỏ như vậy, các ngươi phải chăm sóc hết sức cẩn thận, cũng không thể để nàng bị lạnh bị đói.
”Mục gia lập tức tăng thêm hai người, Mục Thạch cảm thấy rất vui sướng đồng thời cũng tràn đầy lo lắng.
Nhi tử còn tốt, nhìn thì yếu, nhưng tiếng khóc lảnh lót, còn khỏe hơn Bác Văn lúc mới sinh ra, tiểu nữ nhi lại giống một con mèo nhỏ, đôi mắt cũng không mở, lúc đói bụng chỉ nhỏ giọng khóc hai tiếng “anh anh”, Mục Thạch ngầm ước lượng, tiểu nữ nhi chỉ lớn bằng bàn tay của hắn.
Hắn thực lo lắng tiểu nữ nhi không thể sống sót.
Mã Lưu thị dạy hắn, “Hài tử khỏe hay không khỏe chủ yếu nhìn sữa, chỉ cần tức phụ của ngươi có sữa, lại chú ý giữ ấm, khẳng định hài tử có thể nuôi lớn.
”Mục Thạch lập tức nói: “Ta lập tức đi mua gà mái cùng trứng gà, ngài xem còn cần cái gì, ta lập tức đi mua.
”“Đồ vật có quá nhiều dầu mỡ tức phụ ngươi ăn sẽ bị nóng trong người, quay đầu lại ta dạy cho ngươi, ngươi đi lên trên trấn mua, trở về ta làm cho các ngươi.
”Mục Thạch thở ra một hơi, hắn cảm thấy đón một nhà dì cả tới đây ở thật sự là một quyết định chính xác.
Tiểu Bác Văn cùng Tú Lan đang ghé vào trước giường nhìn hai đứa nhỏ ngủ song song, tiểu Bác Văn lặng lẽ vươn tay sờ sờ mặt của muội muội, lại sợ hãi bị người phát hiện mà thu tay về, nhỏ giọng nói với Tú Lan, “Sờ thật tốt.
”Tú Lan hâm mộ nói: “Ngươi có đệ đệ muội muội, thật tốt.
”Mục Dương Linh bưng tới một chén mì cho Thư Uyển Nương, “Nương, ngươi mau nếm thử, là dì bà làm cho ngươi, dùng gà mái già để hầm canh, bên trong còn có hai quả trứng gà.
”Thư Uyển Nương ngồi dậy, thấy sắc trời bên ngoài đã sáng, lại hỏi: “Nhóm cữu mẫu của ngươi đều đã đi về nhà?”“Đã tiễn về nhà, ngài mới vừa ngủ các nàng liền đi về.
Bà đỡ hừng đông mới rời đi, cha đã cho bà đỡ một trăm văn cùng hai con thịt thỏ huân.
”“Vậy cha ngươi đâu?”“Hắn đi lên trên trấn để mua đồ, nương, ngươi mau ăn, ngươi ăn no thì ta sẽ ôm các đệ đệ muội muội tới đây cho ngươi nhìn, sau đó ngươi lại đặt cho bọn hắn một cái tên dễ nghe.
”Tên của Mục Dương Linh cùng Mục Bác Văn đều do Thư Uyển Nương lấy.
Thư Uyển Nương cười nói: “Tên đã sớm lấy, lúc trước nghĩ, nếu là nam hài thì sẽ lấy tên là Bác Tư, nếu là nữ hài thì sẽ lấy tên là Khả Gia, cha ngươi cũng nói tên rất hay, chỉ là không nghĩ tới lại là long phượng thai, như vậy thì hai cái tên đều được dùng đến.
”Mục Dương Linh ôm hai đứa nhỏ tới đây cho Thư Uyển Nương nhìn, nhẹ nhàng chọc chọc cái trán của bọn hắn nói: “Các ngươi đã có tên.
”Chạng vạng Mục Thạch đã mang về hai giỏ đựng gà cùng một trăm quả trứng gà, cùng với hàng khô trong nhà, cũng đủ cho Thư Uyển Nương ở cữ 40 ngày.
Mục Thạch giao đồ vật cho Mã Lưu thị, Mã Lưu thị lấy ra tất cả tay nghề để