Đường Ninh vẫn luôn cố nén cảm xúc nhưng khi Mặc Đình an ủi, ấm ức trong lòng, lập tức khiến cô khóc lên tiếng: “Thật xin lỗi, rõ ràng em đã hứa với anh sẽ không khóc vì những việc không đáng nữa……”“Khóc đi, khóc đi…… ngoài anh ra, em còn có thể dỡ bỏ lớp ngụy trang trước mặt ai chứ?” Mặc Đình cổ vũ Đường Ninh, có lẽ là bởi vì Mặc Đình quá mức dịu dàng, ấm áp, cũng có lẽ là bởi ở bên cạnh Mặc Đình rất an toàn, Đường Ninh ở trong lòng Mặc Đình khóc rất lâu, mãi đến khi khóc không ra nước mắt.“Được chưa ?” Mặc Đình hỏi.“ Được rồi .” Đường Ninh chui ra khỏi lồng ngực của Mặc Đình "Anh thật sự không có ăn cơm à, để em đi làm……”Nhưng mà, Mặc Đình không có làm chuyện khác, trực tiếp nắm cằm Đường Ninh, sau đó dùng sức hôn cô, dùng hơi thở độc đáo của mình trấn an cô.Hôn…… Là thuốc chữa thương tốt nhất, cũng là thuốc giảm đau tốt nhất. Hai người hôn đến long trời lở đất, hơi thở gấp gáp.“Đường Ninh, tôi hi vọng cho dù em buồn hay vui cũng đều nói cho tôi biết, tôi mặc kệ ở bên ngoài em mang bao nhiêu cái mặt nạ, nhưng sau khi về nhà, chúng ta phải thành thật đối phương, chúng ta là đôi vợ chồng mình thường, chúng ta chỉ làm người mà đối phương yêu cầu.” Mặc Đình lau nước mắt trên má Đường Ninh, đứng dậy, “ Đã nói rồi, em không được vào phòng bếp.”Đường Ninh thấy Mặc Đình xoay người, vội vàng giữ chặt anh: “Em yêu cầu anh , hiện tại liền yêu cầu anh…… em yêu cầu anh ở cùng với em, ôm em, hôn em……”“Hôn em cũng phải có sức lực.”Đường Ninh ngừng khóc, xốc đệm chăn lên rồi xuống giường, nắm tay Mặc Đình: “Em đi cùng anh…”Vợ chồng hai người ăn bữa tối ấm, tắm rửa thu dọn đơn giản. Lúc trở lại trên giường, Mặc Đình dựa vào đầu giường xem tài liệu, mà Đường Ninh tuy buồn ngủ, nhưng cô như thế nào cũng không ngủ được.“Làm sao vậy?”“Em ngủ không được, cho em đọc đoạn thư đi.” Đường Ninh chui đầu từ đệm chăn ra năn nỉ.Cũng chỉ có ở trước mặt Mặc Đình,